ÁNH TRĂNG - Trang 140

Tôi đã hoàn toàn bị thuyết phục trước kỹ năng thám tử của Konan, tới

mức không thể cho phép chính mình bị lừa bởi vẻ ngoài bảnh bao của anh
ta nữa. Nếu tôi cho anh ta biết chứng cứ mấu chốt - công thức sát nhân - thì
việc anh ta sẽ đến được mức độ sâu hơn của vấn đề là chuyện khả dĩ, điều
mà tôi không thể nào đạt tới được.

Dù thế nào, sẽ không có phương án nào tốt hơn để thực hiện điều tôi

mong muốn, “hiểu rõ mọi thứ về Tsukimori”, bằng kể cho Konan biết về
công thức sát nhân. Thế nhưng tôi không đành lòng làm việc đó.

Vì công thức sát nhân vốn là của tôi.
Lần này tôi đã xác nhận được một điều. Đó là mấu chốt duy nhất, và

đồng thời cũng là thu hoạch quan trọng nhất.

Dĩ nhiên - rốt cuộc thì công thức sát nhân vẫn còn nguyên sức hút như

ngày nào.

[Sự chần chừ]
Điều tôi chẳng thể lý giải được là trong cái nhìn của hầu hết học sinh lại

không hề có sự thương hại, mà ngược lại còn tỏ ra ganh tị.

Ai cũng muốn chen đến bên cạnh Tsukimori Youko sau một thời gian dài

vắng mặt giờ đã trở lại trường. Chỉ trong phút chốc bức tường người xung
quanh cô ấy đã trông hệt như một pháo đài.

“Youko-san có ổn không? Có mệt mỏi lắm không? Đừng ngại, có việc gì

cần tớ giúp thì cứ nói nhé?”

“Cảm ơn Chizuru, chỉ cần thấy gương mặt dễ thương của cậu là mình đỡ

hơn nhiều rồi. Lý ra mình nên đi học lại sớm hơn”. Tsukimori nở một nụ
cười tươi rói và chạm nhẹ vào má Usami, trong khi Usami lo lắng nhìn cô
ấy. Sau đó Tsukimori nhìn một lượt vào đám đông xung quanh. “Chân
thành cảm ơn mọi người. Được các bạn quan tâm như vậy, mình hạnh phúc
đến không nói nên lời. Thực sự mình rất vui khi có các bạn làm bạn cùng
lớp.”

Tsukimori đặt hai tay lên ngực, vẫn giữ nụ cười ấm áp như ánh dương ấy

trong khi khẽ nhắm mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.