ÁNH TRĂNG - Trang 141

Cảm động trước cảm xúc sâu lắng của cô ấy, gương mặt của những học

sinh xung quanh trở nên trang nghiêm và họ đều gật đầu đồng tình.

Tôi suýt nữa khịt mũi khi thấy trong đám đông có cả Kamogawa và đám

bạn, phô những bộ mặt chân thành vốn chẳng phù hợp với họ chút nào.

Lúc đầu có lẽ đám bạn cùng lớp muốn làm người an ủi Tsukimori, nhưng

hóa ra mọi thứ đã diễn ra ngược lại. Nếu một ai đó chụp lại cảnh tượng này
và nói rằng Tsukimori đang an ủi bạn học cùng lớp, hẳn là tôi sẽ tin ngay.

Nói cách khác, Tsukimori Youko vẫn sẽ vững vàng mà chẳng cần đến sự

thương hại của mọi người.

Chỉ khi ở giữa đám đông như hiện thời, giá trị thực của cô ấy mới trở

nên nổi bật.

Dù mọi người cùng tuổi, cùng mặc chung một bộ đồng phục, chỉ có sự

tồn tại đặc biệt của cô ấy là điểm đặc biệt và nổi bật hơn cả, tựa như ánh
trăng chiếu rọi đêm đen: diễm lệ mà vẫn dịu dàng.

Chẳng cách nào vượt qua được pháo đài kiên cố vây quanh cô, tôi đành

bị giáng xuống thành “Thường dân A”, chỉ có thể ngắm nàng công chúa
xinh đẹp từ đằng xa.

Tuy nhiên, ánh mắt chúng tôi cứ gặp nhau.

Không thể phủ nhận rằng tôi biết rõ mình hiểu cái nhìn của Youko như

một tín hiệu cầu cứu khỏi đám đông. Nhưng nếu tôi đoán sai hẳn sẽ rất
ngốc, huống chi một kẻ không hề quan tâm đến tinh thần hiệp sĩ giống như
tôi cũng chẳng đời nào tình nguyện làm một việc thừa hơi sức như thế. Thế
là tôi chuồn êm khỏi lớp và hoàn thành xuất sắc vai “Thường dân A” bằng
cách thản nhiên ngắm mây trời qua cửa sổ hành lang cho đến khi tiết sinh
hoạt chủ nhiệm bắt đầu.

Ngay cả trong giờ ra chơi, tình thế vẫn không đổi.
Chẳng mất quá lâu để tôi nhận ra mình sẽ không được nói chuyện với cô

ấy ở trường trong một thời gian, vậy nên tôi quyết định dành thời gian ra
chơi ở hành lang yên lặng, tránh xa khỏi tiếng ồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.