ÁNH TRĂNG - Trang 181

Đó là một đêm trăng sáng.
Ánh trăng vàng treo trên bầu trời, trị vì trên đỉnh ngàn sao và chiếu sáng

trái đất bằng thứ ánh sáng mạnh đến mức khiến người ta quên đi cả thời
gian.

Từ căn hộ của Tsukimori đi ra công viên chỉ mất vài phút.
Lúc màu xanh của hàng rào lọt vào đến tầm mắt, hơi thở của tôi yếu và

rối loạn đến mức tôi có thể ngất bất kỳ lúc nào.

Tôi kiểm tra giờ trên đồng hồ. Chỉ mới hơn mười một giờ, cũng không tệ

vì tôi phải chạy tạt về nhà, tắm gội sạch sẽ và thay đồ nữa.

Thật ra tôi muốn đến công viên ngay sau khi tan ca, nhưng Tsukimori

ngăn tôi lại.

Cô ấy muốn tôi ăn mặc chải chuốt cho buổi hẹn hò đầu tiên.
Dẹp sang bên điều quan trọng nhất rằng đây không phải buổi hẹn hò, tôi

vẫn chấp nhận đề nghị của Tsukimori. Và đó cũng là điều nên làm.

Tôi cần thời gian để vạch một đường kẻ rõ ràng giữa bản thân và cuộc

sống hàng ngày.

Tôi đến cổng vào công viên. Chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một khoảng đất

nhỏ với vài cái cây, một sân chơi với vài món đồ chơi thưa thớt. Thứ duy
nhất nổi bật chính là tháp đồng hồ màu trắng bằng gỗ ở sát đồi.

Nhắm mắt lại, tôi thở thật sâu. Không khí mát lạnh tràn vào phổi. Tôi từ

từ thở ra, kiểm tra túi áo lần cuối rồi vào công viên.

“... Mình mệt vì chờ đợi rồi đấy.”
Tôi liếc về phía có giọng nói.
“Nhưng chắc mình phải cảm ơn vì lần này cậu đến thật.”

Khi hình dáng của cô ấy lọt vào mắt mình, tôi không còn cách nào khác

hơn là nín thở. Cô công chúa tuyết Tsukimori đang ngồi trên đỉnh xà màu
đỏ.

“Bộ đồ đen tuyền này rất hợp với dáng cậu, Nonomiya ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.