ÁNH TRĂNG - Trang 179

Lần đầu tiên tôi nghe Konan nói thế.
“Em cũng vậy... những ngày đó cũng khá vui.”

“Khá thôi ư? Ôi trời...” anh ta nói và thong thả bước về phía lối ra, đôi

giày nghiến ken két. Tôi lặng lẽ nhìn sau lưng Konan khi anh ta vẫy tay
chào đầy kiểu cách.”

“... À, cuối cùng anh phải chữa lại một điều đã.” Tiếng bước chân ngừng

lại ở cuối đường hầm. “Nói cho mà biết! Thỏa mãn con khỉ mốc! Anh chưa
thỏa mãn đâu! Anh muốn đùa với em và Youko-chan thêm chút nữa!”.

Trông anh ta cứ như một thằng nhóc kêu gào vì không muốn kỳ nghỉ hè

kết thúc, khiến tôi phải bật cười “Ôi trời...!”

“Tạm biệt”
“Vâng ạ!”
Không phải là mãi mãi không gặp lại, chỉ là chúng tôi sẽ không gặp nhau

trong một khoảng thời gian thôi. Chúng tôi có thể ở chung một thành phố,
nhưng cơ hội để gặp lại không nhiều. Hai con đường riêng rẽ đơn giản chỉ
giao nhau nhờ nhân duyên mà thôi. Đó chính là mối quan hệ của chúng tôi,
giữa tôi và Konan, hai người ở hai độ tuổi khác nhau, hai vị trí khác nhau.

“À, anh quên mất...”
Anh ta nhanh chóng quay lại và nháy mắt với tôi một cái.
“Thực ra ấn tượng của anh về nam và nữ là như nhau!”

“... Ơ?”
Anh ta vẫy tay rồi “Chào nhé!” và biến mất dưới ánh sáng mặt trời, để lại

tôi đang sững người ra vì sốc.

“... Hifi à? Đừng có chơi nhau chứ!”

Tôi dám chắc Konan lại trêu tôi lần nữa và anh ta rất khoái điều đó.
“Nhảm thật,” Tôi lắc đầu.
Tôi cố tin rằng đó chỉ là chuyện đùa, nhưng lại không thể ngăn mình nổi

da gà được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.