ÁNH TRĂNG - Trang 79

tôi.

“… Cậu nghĩ sao về mình cũng được…”

Hơi thở nhè nhẹ của Tsukimori vỗ về lên cổ tôi. Dù biết rằng phải chạy

khỏi nơi này, tôi lại không thể cất bước nổi.

“… chạm vào mình đi… nếu đã là Nonomiya-kun, mình không ngại

đâu…”

Những lời đê mê ấy xuyên qua hai màng nhĩ mà đánh thẳng vào trí óc,

và một cảm giác tê dại như điện giật truyền ra khắp cơ thể. Đôi chân tôi đã
bị thứ độc tính này xâm hại, mất hẳn sức lực để chống lại chỉ một cô nữ
sinh trung học.

Cô ta nhẹ nhàng tựa cả thân hình lên người tôi và đẩy tôi lên sofa.

Gương mặt Tsukimori khi quay lưng với chiếc đèn hiển hiện rõ hai nửa
sáng tối. Tựa đầu lên vai tôi, hai bàn tay Tsukimori khẽ đặt ở trước ngực —
như thể muốn cảm nhận nhịp đập trái tim tôi. Cái cổ trắng nõn mà mảnh
khảnh cứ thế phơi bày dưới cằm tôi.

Trong lúc tôi còn đang không cất nên lời thì cô ta đã thì thầm vào tai,

“Xin cậu đấy, mình muốn như thế.”

Với tôi, câu nói này chẳng khác nào lời xá tội đầy huyễn hoặc của một

thánh nữ.

Chỉ một lúc sau, tôi đã bị Tsukimori cắn nhẹ lên cổ.
Cảm giác của cặp môi hồng non mềm làm tôi giật bắn người. Đó là thứ

xúc cảm tôi chưa từng trải qua, vừa giống lại vừa khác với cảm giác ngứa
ngáy.

Cơ thể tôi đã chực mất kiểm soát. Do cố gắng đẩy cô ta ra khỏi người, tôi

luồn tay qua kẽ hở giữa hai người, định hướng lên trên trần mà đẩy ra.
Không muốn phải tách biệt, Tsukimori vặn mình chống cự. Hai tay tôi chỉ
quét qua bộ ngực mềm mại, mơn trớn lên một bên sườn cô nàng rồi lạc vào
giữa khoảng không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.