ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 141

lên mặt tên kia đến chảy cả máu. Tên khốn bị thương mắt vằn tia máu, đạp
Diệp Linh một phát ngã xuống đất. Diệp Khiên Trạch không do dự đám
cho tên kia một đấm, thoáng chốc mọi thứ trở nên hỗn loạn.

Bốn tên to khỏe vây đánh một mình Diệp Khiên Trạch, đương nhiên anh

không thể chống cự lại được. Hướng Viễn cuống quá cũng chẳng quan tâm
gì nhiều, lao đến che chắn trước mặt anh: “Đừng ra ta, đừng ra tay, có
người đến!”

Trong hồn loạn, không biết ai đã đẩy Hướng Viễn một cái thật mạnh,

tiếp đó phần eo của cô cũng chịu một đạp rất đau. Cú ngã này quả không
nhẹ, Hướng Viễn đau đến nỗi cong gập lưng thối lui một bước nhưng lại cố
gượng đứng dậy, lảo đảo một lúc lâu.

“Hướng Viễn, cậu sao rồi?”

Diệp Khiên Trạch cố gắng kéo cô dậy nhưng đầu bên kia vọng đến tiếng

gào thét của Diệp Linh. Một tên trong đám đã đưa tay ra giằng lấy mặt
ngọc trên cổ cô, dường như quyết tâm không lấy được thì khồn bao giờ
chịu bỏ qua. Diệp Linh chống cự như điên, bất chấp cả tính mạng, cô chỉ
cần miếng ngọc đó, mặc tên kia đánh đập thế nào cũng giữ khư khư quyết
không buông tay. Cơn điên của cô khiến tên đó nhất thời không làm gì
được, trong lúc bực bội tức giận đã ra tay độc ác, hắn giương nắm đấm định
tung về phía cô.

Chính Diệp Khiên Trạch đã đỡ nắm đấm đó cho cô. Trong khoảnh khắc

đó, anh đã bất chấp tất cả, chỉ muốn cô không bị thương. Hướng Viễn đứng
không vững, cuối cùng đã ngã nhào, đầu đập mạnh xuống tảng đá xanh trên
đất. Bầu trời trước mắt cô xoay đảo, hồi ức cũng xoay vần, đến cả bóng
dáng Diệp Khiên Trạch đứng chắn trước Diệp Linh cũng trở nên mơ hồ,
méo mó trong cơn quay cuồng. Bóng dáng ấy đã từng đi theo cô qua những
đoạn đường đêm dài dằng dặc và cũng chính trong khoảnh khăc nguy nan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.