ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 20

Nội dung bài viết đã hiển thịĐêm ấy, Hướng Viễn không được như ý

nguyện, chẳng những cô đã chìm vào một giấc mơ dài mà giấc mơ ấy còn
quay lại nhiều năm về trước. Mỗi gương mặt, mỗi đoạn một cảnh rời rạc
trong mơ đều tươi mới đến bất ngờ. Rất nhiều lần, khi tỉnh táo, cô đã từng
cố gắng hồi tưởng nhưng không thể rõ ràng, sắc nét như trong mơ.

Năm ấy vào ngày đầu tiên của tháng Mười, tuần lễ hoàng kim nghỉ dài

vừa bắt đầu đã khiến thôn quê nhỏ của Hướng Viễn trở nên náo nhiệt lạ
thường. Người trong thành phố nườm nượp kéo đến, có người trong tỉnh,
cũng có người từ các tỉnh ngoài, trong số đó còn có cả những du khách
ngoại quốc tóc vàng. Tuy đã qua khoảng thời gian hoa cải nở vàng rực rỡ
vào tháng Ba nhưng những du khách vẫn lôi máy ảnh ra chụp lách tách
không ngừng, cây hòe già ngay cổng thôn, những ngôi nhà ngói cũ kỹ của
người dân và cả những cụ già ngồi trước nhà, họ đều thấy mới lạ, thú vị.
Bước chân của họ đạp lên những ngọn cỏ dại mọc ven đường, đạp nát cả
vườn rau của người dân. Có điều, người trong thôn không còn chấp nhặt
chuyện đó nữa, những năm đó, phong cảnh đặc trưng của thôn trang trở nên
nổi tiếng khắp nơi. Ngành du lịch đã mang đến cơ hội làm ăn cho thôn quê
vốn khép kín trước kia, không ít người dân tinh khôn đã biết cách kiếm ăn
từ những người “thành thị sành điệu” này, họ bắt đầu làm công việc hướng
dẫn nửa mùa, những tiệm ăn Nông Gia Lạc và nhà nghỉ mọc lên như nấm.
Tất nhiên, người nghĩ đến vấn đề kiếm tiền này từ trước đó rất lâu chính là
Hướng Viễn - cô con gái lớn của nhà họ Hướng. Từ khi cô học cấp hai,
những người từ nơi khác đến thôn chẳng ai là không biết đến cô bé hướng
dẫn viên hoạt bát, miệng lưỡi nhanh nhẹn cùng nụ cười tươi rói này. Đến
bây giờ, bản lĩnh của cô vẫn không ai bì được, nhà nghỉ gia đình của gia
đình cô cũng làm ăn rất phát đạt.

Hôm ấy, Hướng Viễn dậy từ sớm. Lúc cô dọn dẹp mọi thứ để chuẩn bị

đi, mặt trời vẫn còn e ngại phía bên kia ngọn núi, Hướng Dao vẫn còn lười
biếng trên giường. Hướng Viễn đứng ở cửa gọi to một tiếng: “Phải dậy rồi
đấy, nấu cơm đi, không chừng lát nữa sẽ có du khách đến ở đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.