ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 239

Lúc này, người vào nhà ăn liên tục tăng lên. Phó Tổng giám đốc tập

đoàn Vân Kiến và những vị lãnh đạo của các công ty lớn khác vừa vào đã
nhìn thấy Âu Dương, mỉm cười vẫy vẫy tay, bước thẳng đến bàn của họ.

Vân Kiến là chủ nhà, những người đồng hành có vẻ cũng là những nhân

vật nặng ký nên Âu Dương Khải Minh cũng phải nở nụ cười nghênh đón
rồi mấy người khách sáo nhường chỗ qua lại cho nhau. Hướng Viễn đứng
đó, gật đầu chào từng người một, cô nhìn thấy sự nghi ngờ giống nhau
trong mắt họ như thể đều không hẹn mà cùng cho rằng cô là người tháp
tùng theo Âu Dương hoặc là khách của ông ta.

Sau khi mọi người ngồi yên vị rồi, một chiếc bàn tròn loại vừa bổng

chốc trở nên đầy ắp, Hướng Viễn đón lấy trà trên tay người phục vụ, tự cởi
áo ngoài ra rồi rót trà cho họ.

“Mọi người mời dùng trà, trà Phổ Nhĩ của chúng tôi rất ngon”, Phó

Tổng giám đốc của Vân Kiến lên tiếng mời mọi người với thân phận chủ
nhà.

Hướng Viễn cũng nhấp một ngụm, lập tức cười nói: “Đâu chỉ là ngon,

mà lại giống như loại trà Ấn Cấp được cất giữ hơn bốn mươi năm. E rằng
đây không phải là loại mà khách sạn có thể cung cấp được”.

Phó Tổng giám đốc của Vân Kiến nhìn cô, vẻ mặt thấp thoáng vẻ đắc ý.

Ông ta đã đặc biệt chuẩn bị loại trà ngon nhất để mời những vị lãnh đạo cấp
cao, bản thân ông đương nhiên không tiện chủ động khoe khoang nhưng lại
lo rằng sẽ bị mọi người nghĩ nhầm là loại trà miễn phí của khách sạn, thế
thì hỏng mất. May mà có cô gái lạ mặt kia lên tiếng, đương nhiên là không
thể nào tốt hơn được nữa.

Ông ta mỉm cười: “Cô gái này còn trẻ nhưng kiến thức cũng khá đấy”.

Hướng Viễn thực ra không biết thưởng trà nhưng Diệp Bỉnh Lâm lại cực

kỳ yêu thích trà Phổ Nhĩ. Mấy năm ở Diệp gia, cô cũng được uống rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.