ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 421

“Tôi không tin...”

Hướng Viễn vẫn chưa kịp nói gì, Hướng Dao đã vội vã đẩy cửa bước

vào, túm lấy tay Đằng Tuấn, hỏi: “Anh Tuấn, anh không bị thương đâu
chứ?”.

Đằng Tuấn bị Hướng Dao nắm lấy ngay chỗ đau nhưng gương mặt lại

lộ vẻ vui mừng. Chăc là trước đó cậu không ngờ Hướng Dao lại quan tâm
đến mình như vậy. Hôm nay, Hướng Dao không có ca trực, cô ấy nghe thấy
tin này nên mới chạy đến công ty ư?

Hướng Viễn không muốn chứng kiến cảnh tình cảm thân mật của họ lúc

này liền xoay ghế đi hướng khác.

Cuối cùng, Hướng Dao chủ động gọi cô một tiếng: “Hướng Viễn, em đã

nghe hết rồi. Chị... chị sẽ không làm khó anh ấy đúng không?”.

Hướng Viễn đã lâu không nghe thấy cô em gái này nói với mình bằng

giọng nói yếu ớt, thái độ khiêm nhường như vậy, saoo cô không hiểu ý của
Hướng Dao chứ. Hướng Viễn không nói gì, chỉ cúi đầu cười một tiếng. Cô
không làm khó Đằng Tuấn thì đủ sao? Rốt cuộc là ai đang làm khó ai đây?

Đằng Tuấn nói với Hướng Dao: “Giám đốc Hướng không làm khó anh”.

Nói xong, cậu tiếp tục đối mặt với Hướng Viễn, hỏi bằng thái độ cố chấp và
nghi ngờ của người trẻ tuổi: “Giám đốc Hướng, chị thật sự thấy tôi sai sao?
Tôi sẽ bị đuổi việc à?”. Lúc này, cậu mới nhớ đến hy vọng và niềm vui khi
được làm ở vị trí mới này, cậu cảm thấy cầm mỏ hàn là công việc bẩm sinh
mình nên làm. Lúc này, khả năng đánh mất công việc và xa vời rời cô gái
mình yêu thương khiến cậu cảm thấy bất an.

Hướng Viễn nhất thời không trả lời được, khoát khoát tay nói với hai

người họ: “Loạn cả một đêm rồi, về nhà nghỉ ngơi trước đi, để tôi yên tĩnh
một lúc, có chuyện gì thì để sau hãy nói”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.