ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 422

Hướng Dao nhìn chị mình chằm chằm, sau đó kéo tay Đằng Tuấn ra

ngoài, lần này tiếng cô đóng cửa rất nhẹ nhàng. Họ đi rồi, Hướng Viễn cứ
duy trì tư thế cúi đầu nghĩ ngợi một lúc lâu.

Hướng Viễn muốn yên tĩnh nhưng cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì.

Trưởng phòng Trương vừa gọi điện nói rằng đã giải quyết thành công tay
phóng viên nhiều chuyện kia nhưng lại có phía cảnh sát đến nên Hướng
Viễn đành phải gắng gượng ứng phó. Cũng may bình thường cô có khá
nhiều mối quan hệ nên chỉ vài cú điện thoại thì sự việc cũng xem như suôn
sẻ. Thượng cấp dặn dò vài câu nên phía cảnh sát cũng chuyện to hóa nhỏ,
chuyện nhỏ xem như không có, đồng ý cho Giang Nguyên tự xử lý việc
“nội bộ mâu thuẫn giữa một nhóm công nhân”.

Mọi việc đã xử lý xong, người cần tiễn thì đã đi rồi, lúc ấy đã khuya nên

Hướng Viễn bỏ ý định về nhà, một mình ngồi trong văn phòng đến khi trời
sáng. Diệp Khiên Trạch không yên tâm, mấy lần gọi điện đến khiến cô thấy
nhẹ nhõm hẳn. Hướng Viễn thấy có cảm giác rất ấm áp khi được anh quan
tâm, nhưng anh không biết rằng, sự băn khoăn trăn trở của cô bây giờ lại
không chỉ là lo lắng.

Sáng sớm hôm sau, vẫn chưa đến giờ làm việc. Đằng Vân đã xuất hiện

ở văn phòng Hướng Viễn. Anh gõ cửa bước vào thấy Hướng Viễn đang
khép hờ mắt ngồi đó liền nói: “Hướng Viễn, lần này chính là cơ hội”.

Hướng Viễn ngẩng lên nhìn anh, chậm rãi đáp: “Phải, tôi biết”.

Hướng Viễn về nhà tắm rửa, thay bộ trang phục khác rồi trở lại công ty,

vừa kịp buổi họp liên quan đến cách xử lý chuyện ẩu đả tối qua do Diệp
Khiên Trạch chủ trì. Đến dự buổi họp ngoài những người phụ trách chủ
yếu, xưởng trưởng còn có trưởng phòng nhân sự, hành chính và bảo vệ.

Lúc Hướng Viễn yên vị thì mọi người đã đến đông đủ, dường như chỉ

đợi mỗi cô xuất hiện. Cô gái phụ trách tiếp đãi phòng hội nghị rót cho mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.