ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 515

"Đêm qua là gió Đông Nam, chắc là nó bay theo hướng này." Diệp

Khiên Trạch nắm tay cô cẩn thận tìm kiếm nhưng đến gần sát hàng rào tre
vẫn không tìm thấy tung tích lá bài hình trái tim kia đâu.

Diệp Khiên Trạch nói với vẻ dửng dưng: "Chắc bị gió thổi bay rồi. Bỏ

đi, nếu em thích để anh gấp cho em thêm một cái".

"Nhưng gió đêm qua đâu có to." Hướng Viễn thấy rất lạ, không chịu

thua, lại tìm kiếm một lượt thật kỹ trên bãi cỏ nhưng vẫn không thấy.

Trong lúc thất vọng, hai người đều nghe thấy tiếng cự cãi và tranh chấp

ngoài kia, âm thanh khá lớn khiến những người gần đó đều giật mình.

Một tiếng nói trong đó hình như là của ông chủ Thôi, anh ta đang

khuyên giải: "Xin anh đừng giận, đã xảy ra chuyện gì thì cứ từ từ nói, nếu
người của chúng tôi có lỗi thì tôi sẽ xử lý".

"Tôi còn đang định hỏi anh rốt cuộc là chuyện gì đây? Tính khí mấy cô

gái của anh cũng hay gớm nhỉ! Đêm qua, tôi chỉ đùa có một chút mà cô ta
đã giáng cho tôi một cái tát tai. Nếu cô ta là liệt nữ thủ tiết thì cũng được
nhưng đến qua đêm cũng chịu rồi mà động vào cái nhẫn sứt của cô ta một
chút cũng không được. Cô ta là cái thà gì chứ?".

Hướng Viễn và Diệp Khiên Trạch nhìn nhau, họ đã nghe ra, người đang

nói kia chính là xưởng trưởng mạ kẽm của Giang Nguyên, họ Lý, tính ra thì
là họ hàng xa của Phó tổng Lý. Người này có năng lực làm việc tốt, bình
thường thích chơi bời vui vẻ, tính khí cũng nổi tiếng nóng nảy thô lỗ.

"Viên Tú, vị này nói có đúng không?", ông chủ Thôi bình tĩnh hỏi

Không ai trả lời.

Một tiếng sắc gọn vang lên, không cần tốn công nghĩ nhiều cũng biết,

đó là âm thanh vang lên do bàn tay giáng mạnh lên da thịt. Thế nhưng, vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.