ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 516

chưa kết thúc, liên tiếp, hai tiếng nữa lại vang lên chói tai, cùng lúc đó là
tiếng rên khẽ của một cô gái.

"Xin lỗi anh, cô ta không hiểu quy tắc, tôi xin lỗi. Phí tổn đêm qua xem

như trung tâm chúng tôi mời. Mọi người đều là bạn, chuyện vặt này xin anh
đừng để bụng, chúng tôi sẽ xử lý nghiêm việc này cho anh. Khách hàng là
thượng đế, đạo lý này chúng tôi hiểu rất rõ", ông chủ Thôi cung kính,
khiêm nhường nói với xưởng trưởng Lý.

Xưởng trưởng Lý như giật mình trước cảnh ban nãy nên cũng nguôi

giận nhiều, bắt đầu lắp ba lắp bắp: "Tôi... tôi... bỏ đi! Làm phụ nữ thì có
cần mạnh mẽ như vậy không? Chẳng qua là một chiếc nhẫn tầm thường, có
là gì trong thời buổi này? Làm gì mà bảo vệ kinh thế? Động vào cũng
không cho".

"Ông có thể không thèm, đó là chuyện của ông nhưng nhẫn là của tôi,

tôi không thích người khác đụng vào nó."

Giọng nói này Hướng Viễn vẫn còn nhớ, chẳng phải chính là cô gái đêm

qua đã khiến Diệp Quân hoảng loạn bỏ chạy hay sao? Thì ra cô ta tên Viên
Tú. Có điều lúc nào rồi mà cô nàng vẫn tỏ ra cứng cỏi như thế? Hướng
Viễn cũng không biết nên khen cô dũng cảm hay là tự mình chuốc khổ nữa.

Quả nhiên, lại những tiếng tát tai vang lên sắc gọn, ông chủ Thôi nói

năng nhã nhặn nhưng xuống tay không hề nhẹ, vả lại lần này còn kinh
khủng hơn.

Diệp Khiên Trạch không chịu nổi nữa, càu mày nói: "Quá đáng thật...

Đám người này có thôi đi không? Có đáng làm thế với một cô gái yếu đuối
không? Có phải phạm tội tày đình đâu, cho dù sai thật thì cũng không nên
động thủ chứ".

Anh vừa bước lên vài bước đã bị Hướng Viễn kéo lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.