ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 539

cần làm đã làm, những người cần nhờ đều đã nhờ cả rồi, bây giờ chỉ còn
đợi nữa thôi".

"Đợi gì?"

"Chị cũng không biết."

Diệp Quân ngỡ Hướng Viễn đang đùa nhưng không phải. Cô đã hoàn

toàn bất lực, những người cứ gửi gắm hy vọng vào cô chẳng một ai tin
rằng, Hướng Viễn cũng không phải đấng vạn năng.

"Là bên gia đình của người chết có ý kiến gì à?", Diệp Quân đoán.

Hướng Viễn lắc đầu: "So ra thì bên phía gia đình họ là chuyện nhỏ,

cũng chỉ bồi thường, khác biệt là bao nhiêu tiền mà thôi, thế nào cũng có
một số tiền để họ hài lòng. Bây giờ phiền phức là chúng ta đã tự tạo rắc rối
ngay trên đầu ngọn sóng. Đừng nói là phía Cục kiểm tra không chịu tha mà
ngay cả Trung Kiến cũng không buông tha chúng ta đâu".

"Nếu trách nhiệm của tai nạn là do công ty chúng ta thì cứ bồi thường

tổn thất cho họ không được sao?"

"Ngốc ạ, mọi việc không đơn giản như em nghĩ đâu. Bây giờ dù chúng

ta nguyện chi ra bao nhiêu cũng vô ích. Em đừng quên công trình này là
của Trung Kiến, tuy phía gia cố khung sắt thép chủ yếu là chúng ta nhưng
họ cũng không thoát khỏi trách nhiệm. Quan trọng hơn là sau khi kiểm tra
thì việc chú ý phòng hộ thi công của họ cũng không chu toàn, những người
phụ trách tuần tra đều uống rượu. vốn là nếu không xảy ra chuyện gì thì
cũng chẳng có gì to tát nhưng bây giờ đã có người chết thì lại trở thành
nguyên nhân tai nạn, họ cũng bị phạt nặng, vả lại Trung Kiến là doanh
nghiệp nhà nước, một số mặt còn thiệt hại nặng hơn chúng ta, dùng tiền
cũng chưa chắc hòa hoãn được. Có thể em không biết, Tổng giám đốc tiền
nhiệm của Trung Kiến cũng ngã ngựa sau một sự cố lớn như thế này, Âu
Dương Khải Minh lần này cũng nguy hiểm rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.