ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 537

"Tôi tìm Hướng Viễn. Nếu không thì tôi đăng ký với anh."

Bảo vệ ít nhiều cũng nghe ngóng được chuyện lớn xảy ra gần đây trong

công ty nên tự nhiên rất dè dặt: "Giám đốc Hướng gần đây rất bận. Xin hỏi
anh có hẹn trước không?".

"Tôi gặp chị ấy không cần hẹn trước. Tôi là Diệp Quân nói giữa chừng

lại ngừng. Cậu là ai của Hướng Viễn? Bảo vệ vẫn đợi cậu nói nốt nửa câu
sau nhưng cậu lại chẳng thốt nên lời.

Thấy cậu bảo vệ tuổi tác tương đương mình đang lộ ra vẻ mặt: "Nhìn

kìa, anh không có gì để nói chứ gì?", Diệp Quân dậm dậm chân nói tiếp:
"Tôi họ Diệp, Diệp của Diệp Bỉnh Lâm, Diệp của Diệp Khiên Trạch, hiểu
chưa?".

Nói xong, cậu vô cùng buồn bực nhìn bảo vệ gọi điện thoại nội bộ một

cách nghi ngại, hình như gọi đến chỗ Hướng Viễn. Thê là ý định dành cho
cô một sự bất ngờ nho nhỏ của cậu đã tan thành bong bóng.

Sau khi vâng, dạ vài câu, bảo vệ cũng nhường cho Diệp Quân vào, cậu

trừng mắt nhìn một cái rồi chạy nhanh lên lầu. ở hành lang đèn vẫn sáng
nhưng văn phòng Hướng Viễn lại tối om, cửa đang khép hờ. Diệp Quân đẩy
cửa bước vào, thuận tay bật đèn sáng lên, trong tích tắc bốn bề sáng trưng,
Hướng Viễn ngồi sau bàn làm việc đưa tay lên che luồng sáng có phần chói
mắt lại.

"Em nghĩ việc chưa đủ nhiều nên chạy đến đây làm chị loạn thêm à?"

Từ lời tường thuật của bảo vệ, Hướng Viễn đã đoán ra người đến là ai.

Diệp Quân tiến tới, đẩy thức ăn mua bên ngoài đến trước mặt cô, kéo

ghế ngồi xuống, nói: "Em sợ mấy ngày không gặp, chị sẽ mọc tóc bạc đầy
đầu nên đến xem thế nào".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.