ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 552

vừa nói vừa đặt tay lên vai Diệp Linh, khẽ lay người cô như thể làm thế sẽ
khiến cô tỉnh táo hơn một chút.

"Chú Mạc bây giờ giàu như thế, cho dù Mạc Hằng là một thằng đần thì

cũng chả lo không cưới được ai. Em còn nhớ, lúc nhỏ Mạc Hằng vừa thích
chọc ghẹo vừa sợ em không chơi với cậu ta. Em không nên đẩy chiếc thang
đó, cậu ấy thích em mà." Diệp Linh nói xong ngừng lại một lúc lâu như
đang nhớ lại những chuyện lúc còn nhỏ.

Diệp Khiên Trạch hít một hơi thật sâu, nói: "Không được, anh không

đồng ý"

Diệp Linh lại nở một nụ cười nhưng Diệp Khiên Trạch không dám nhìn

thẳng vào nụ cười đó của cô. Giọng nói của cô nhẹ như mơ: "Anh không
đồng ý? Chẳng phải anh cũng kết hôn rồi đó sao, chẳng lẽ em phải ở một
mình cả đời? Diệp Khiên Trạch, sớm muộn gì em cũng phải gả cho người
khác, gả cho một người mình thích chẳng phải tốt hơn sao? Cậu ta ngốc,
thế chẳng lẽ em hoàn mỹ vô khuyết?".

Diệp Khiên Trạch bỗng cảm thấy dù mình nói gì đi nữa cũng sẽ vô ích,

anh quay lưng lại với Diệp Linh, cũng quay lưng với Hướng Viễn và Diệp
Quân, anh không muốn để họ nhìn thấy nước mắt mình đang rơi xuống.
Hướng Viễn nói đúng, anh không muốn làm tổn thương ai nhưng kết quả
lại làm tổn thương tất cả những người anh yêu thương.

vừa về phòng, Diệp Quân đã nghe thấy tiếng gõ cửa.

"Cửa không khóa", cậu vùi đầu vào chăn ậm ừ đáp.

Cách một lớp chăn mỏng, cậu như nghe thấy Hướng Viễn đang thở dài:

"Diệp Quân, tại sao em lại làm thế?"

Một bàn tay Diệp Quân dần dần vò nhàu lớp chăn. Cậu khẽ nói: "Em

không muốn thấy chị mệt mỏi như vậy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.