ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 568

"Anh, xe của Hướng Viễn vẫn ở công ty... Á á... Xin... xin lỗi..." Vừa

bước vào cửa, Diệp Quân đã chứng kiến một cảnh khó xử, cậu vội nói rồi
hoảng loạn bỏ chạy. Tiếng đóng cửa cực mạnh của cậu không hề khiến hai
người bên trong cảm thấy chấn động gì nhiều. Diệp Khiên Trạch phủ phục
lên người Hướng Viễn, quấn quýt lấy cô như thể giây phút này có thể xóa
sạch mọi do dự lúng túng của anh, đồng thời có thể giữ cô mãi luôn bên
mình. Họ quấn vào nhau mạnh mẽ như điên cuồng, sự mê đắm đuối chưa
bao giờ có đã khiến đầu óc họ mê muội, không có đúng sai, không có ngày
mai mà chỉ có niềm vui chân thực ngay lúc này. Đây là lần đầu tiên sau khi
kết hôn, Hướng Viễn đạt đến đỉnh trong cơn điên cuồng. Khoái cảm đó cao
hơn tất cả những nơi cao nhất, xa hơn cả vĩnh hằng, nó khiến cô không nén
được tiếng rên rỉ của mình. Trong lúc mê đắm, cô nghe thấy Diệp Khiên
Trạch lặp đi lặp lại bên tai: "Hướng Viễn, sau này chúng ta sẽ sống hạnh
phúc nhé, sống hạnh phúc nhé...".

Cô như đón nhận lấy sự thôi miên mạnh mẽ nhất, ngoài gật đầu ra, cô

chẳng có thêm phản ứng nào khác.

Phải, từ nay về sau hãy sống hạnh phúc. Cả đời cũng chỉ là mấy mươi

năm, vạn lần tìm kiếm khắc khoải, mong chờ, đón đợi, cái chờ đợi cũng chỉ
là người đang ôm chặt lấy mình trong khoảnh khắc này thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.