ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 610

“Tối qua Tiểu Trần bị ngã, có vẻ bị thương khá nặng nên anh đến thăm

cậu ta.”

Hướng lộ ra quá rõ, chưa nói được mấy câu, khoé môi anh đã* Viễn

đứng trên bậc cầu thang, hơi ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông nói dối
đang đứng trước mặt mình. Quả nhiên trình độ nói dối của anh vẫn chưa
đến mức thành thục nên sự lúng túng rịn mồ hôi, đến ánh mắt vẫn có vẻ
trốn tránh.

Cô bỗng cười lớn: “Đúng là nên đến thăm, cậu bé cũng khổ thân, toàn

phải chịu đòn thay người khác.”

Diệp Khiên Trạch hơi hé môi, ngẩn ra mấy giây rồi như đã hiểu ra gì đó,

cả gương mặt đột ngột đỏ ửng lên, sự xấu hổ quá mạnh mẽ đã khiến một
chính nhân quân tử như anh bỗng thấy thảm hại vô cùng. Hướng Viễn có lý
do để tin rằng cảnh này chính là ác mộng của anh.

Thế nhưng cô cũng có thoát khỏi cơn mộng này đâu.

Hướng Viễn đã đột kích tuyến phòng bị của người đàn ông này một

cách quá dễ dàng. Diệp Khiên Trạch lắp ba lắp bắp, lúng túng không nói
nên lời khiến Hướng Viễn bỗng có một sự khoái cảm ác độc. Xưa nay anh
chưa hề là đối thủ của cô, thắng anh quá dễ dàng nhưng Hướng Viễn chỉ
thấy đắng cay lẫn lộn trong sự thắng lợi đó, muốn khóc mà không khóc nổi.

Lúc này, Hướng Viễn mới phát hiện ra sự căm hận trong lòng mình, cảm

giác đó như chó dại cắn xé khiến cô bỗng có ý nghĩ muốn huỷ diệt ngay
người đàn ông này, huỷ diệt tất cả ngay bây giờ, không cần gì nữa, cứ thế
mà quay trở về con số không. Cô có thể miễn cưỡng thuyết phục mình, hãy
để anh đắm chìm trong thế giới riêng mình, hãy để anh nhớ nhung người đã
chết, cô tha thứ cho tình yêu méo mó và tuyệt vọng của Diệp Khiên Trạch
với Diệp Linh nhưng không thể tha thứ anh đã khinh thường tình cảm của
cô mà chung sống với một con **************.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.