ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 663

"Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?", Diệp Quân kéo ống tay áo bà giúp việc

hỏi. Cậu ghét cái cảm giác này, khi chỉ mình cậu là mơ hồ không biết gì."

"Cậu bé ngốc, cái này mà cũng không hiểu, vẫn còn quá trẻ con." Bà

trêu chọc, sau đó đổi sang vẻ mặt bí ẩn: "vẫn chưa hiểu à? Nếu như là thật
thì sau này sẽ có người gọi cậu là chú rồi... Chỉ tiếc là anh trai cậu lại xảy ra
chuyện, đến giờ vẫn chưa có tin tức gì...".

"Ý dì là..." Diệp Quân không phải đứa ngốc, cậu đã hiểu, sau đó đờ đẫn

nhìn Hướng Viễn.

Đó là chuyện tốt, chuyện tốt của anh trai, chuyện tốt của Hướng Viễn, là

chuyện tốt của cả Diệp gia nhưng lại không phải là của cậu, mà là của họ.
Diệp Quân cúi gằm mặt, sự chua xót dâng tràn, cậu sợ hãi có một đứa trẻ
của cồ gọi cậu là chú nhưng sao cậu có thể ích kỷ đến nhường ấy?

Ba người ôm tâm sự riêng, cứ thế mà lơ đãng qua hết một ngày. Đồng

nghiệp của Diệp Quân đến rồi nhưng điện thoại nhà họ Diệp không hề reo
vang. Ba ngày tiếp theo vẫn không có chút tin tức nào. Vụ bắt cóc Diệp
Khiên Trạch dần dần trở thành một câu đó và vướng mắc, không những
chẳng ai tìm ra mà cả bọn bắt cóc cũng im hơi lặng tiếng.

Ngày thứ tư, Diệp Quân bất ngờ nhìn thấy mẫu tin tức mới nhất trên

báo: "Ông chủ của Giang Nguyên bị bắt cóc, số tiền chuộc lên đến hơn
chục triện". Cậu kinh ngạc vồ cùng bởi việc anh trai cậu gặp nạn, Diệp gia
giữ kính như hũ nút, việc điều tra bên cảnh sát cũng được tiến hành bí mật,
đám phóng viên đó rốt cuộc đã tìm thấy tin này từ đâu? Cậu lập tức cầm lấy
tờ báo đi tìm Hướng Viễn.

"Chuyện của anh đã lên báo rồi, làm sao đây?" Diệp Quân nhét tờ báo

vào tay Hướng Viễn. Hiện tượng nôn khan mấy hôm nay của cô không có
biến chuyển tốt, cồ cũng không ăn uống gì được, kỳ kinh nguyện cũng
chẳng thấy đâu. Dì Dương nói, bà đã sinh hai cậu con trai, mới nhìn đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.