ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 694

Sau đó, cô đến "Tả Ngạn", địa bàn của Chương Việt. Người phụ nữ

hạnh phúc tự lừa mình lừa người vẫn kiều diễm xinh đẹp trong bóng đêm,
cô nói với Hướng Viễn: "Uống một cốc như tớ này, nâng tay cao lên, ngửa
đầu, há miệng, nuốt xuống... Một phút sau, chẳng ai hạnh phúc bằng cậu".

Hướng Viễn nói: "Tường thuật như hút ma túy ấy".

Nhưng cô cũng làm theo. Cô cực ghét uống rượu nhưng lăn lộn trên

thương trường hiếm khi bỏ được nó. Mấy năm trước tránh được thì tránh
được, còn vài năm nay theo sự lớn mạnh của Giang Nguyên, cơ hội buộc
cô phải nâng ly kính rượu không nhiều, người khác nâng ly đến, cô cười
cười, hớp một ngụm nước cũng vậy thôi.

Nhưng đêm nay, cô rất nghiêm túc làm theo Chương Việt - đưa tay,

ngửa đầu, há miệng, nuốt xuống... Hạnh phúc liệu có đến như mong đợi?

Không biết đã lặp lại động tác ấy mấy lần, tiếng cười quái dị của

Chương Việt không ngừng vọng đến. Hướng Viễn chống cằm, thấy cô nàng
đang dùng ánh mắt lả lơi với chàng trai trẻ bên cạnh một cách không kiêng
kỵ gì: "... Mảnh mai, thon thả, vai rộng chân dài, gương mặt thiên sứ, dáng
người ma quỷ. Lớn rồi, suýt nữa không nhận ra, rất ổn, chị rất thích... Hay
là uống một cốc với chị nhé?".

Trong ánh đèn lập lòe, Hướng Viễn biết người ấy đang đỏ mặt. Cậu cầm

lấy cốc rượu của Hướng Viễn, do dự chạm khẽ với cốc Chương Việt.

Cô nàng Chương Việt chưa chịu thôi, liếc mắt nói: "Không được, trừ phi

cậu giao môi với chị".

Hướng Viễn mím môi, vừa nhìn trò hay vừa cười, chàng trai ấy lại liếc

nhìn cô một cái, cầm chai rượu Vodka chỉ còn lại một phần ba lên, ngậm
lấy miệng chai, uống cạn rượu trong đó.

"Chị, được chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.