ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 71

Khiên Trạch tưởng cậu vội về nhưng thật ra cậu chỉ sợ trời tối, sợ ngày
hôm nay sẽ kết thúc.

Nhưng cho dù cậu không muốn thì, ngày hôm ấy, sớm muộn gì cũng

phải kết thúc. Ngồi trên chuyến xe trở về nhà, Trâu Quân ngắm phong cảnh
ngoài cửa sổ, lúc đến cậu vui sướng bao nhiêu thì khi về hụt hẫng bấy
nhiêu. Diệp Khiên Trạch ngồi cạnh vỗ lên đầu, hỏi cậu nghĩ gì mà thất thần
thế. Trải qua ngày hôm nay, khoảng cách giữa Trâu Quân và anh mình giảm
đi khá nhiều nhưng cậu vẫn không thể trả klời câu hỏi của anh. Cậu đang
nghĩ gì? Hôm nay rõ ràng cậu rất vui nhưng khi nhìn thấy trời tối dần tại
sao cậu lại thấy buồn bã? Cậu bỗng thấy hối hận, trên đường cứ để tâm
xem bây giờ là mấy giờ nên đã bỏ lỡ không biết bao nhiêu phong cảnh.

Chiếc xe đã về gần đến nơi, chỉ có sự đau nhức mơ hồ trên cánh tay bị

tiêm là nhắc nhở Trâu Quân về hành trình của ngày hôm nay. Đột nhiên cậu
nhớ ra bị rút nhiều máu như thế mà cậu lại quên không hỏi xem rốt cuộc
mình nhóm máu gì. Cậu nắm cổ tay, quay lại hỏi Hướng Viễn: “Chị Hướng
Viễn, vừa nãy xét nghiệm em thuộc nhóm mau gì thế?”

Hướng Viễn cười híp mắt trả lời: “Đừng nóng ruột, làm gì đã biết kết

quả nhanh thế được.”

“Anh thuộc nhóm máu B, A Quân, có thể em cũng giống anh đấy,” Diệp

Khiên Trạch thuận miệng nói.

“Anh biết mình nóm máu gì, sao hôm nay còn xét nghiệm làm gì?”

Diệp Khiên Trạch nhìn Hướng Viễn, cô chưa kịp trả lời thì Trâu Quân

đã suy nghĩ sang vấn đề khác: “Chị Hướng Viễn, có khi nào em cùng nhóm
máu với chị không?”

Hướng Viễn thấy buồn cười: “Cái này thì không nói chính xác được.

Sao em lại muốn cùng nhóm máu với chị?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.