ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 73

hiếm khi bộc lộ tình cảm nên dưới cái nhìn của Trâu Quân thì quan hệ giữa
bố và con trai vốn là như thế.

“Nhưng…”

“Đến nơi rồi kìa, sắp xếp đồ đạc thôi”, Hướng Viễn kịp thời cắt ngang

cuộc đối thoại của họ.

Diệp Khiên Trạch đưa Trâu Quân về nhà. Nhà họ Trâu không lớn, bốn

người sống chen chúc, còn phải cắt bớt phòng để làm phòng ăn nên Diệp
Khiên Trạch luôn ở nhà một người bà con với mẹ anh ngay gần đó.

Trâu Quân với bố và mẹ kế cứ nài ép Diệp Khiên Trạch ngồi lại chơi

một lúc nhưng anh nói còn phải đến nhà Hướng Viễn thăm Diệp Linh nên
bỏ đi rất vội vã. Sauk hi Diệp Khiên Trạch đi rồi, Trâu Quân ăn cơm xong
liền về phòng luôn. Chơi cả ngày nên cậu thấy hơi mệt. không biết có phải
là ảo giác hay không mà cậu cứ có cảm giác ánh mắt bố rất lạ lùng, thế là
cậu vội vàng đóng cửa nhưng vẫn lờ mờ nghe thấy tiếng thì thầm to nhỏ
của bố và mẹ kế.

Đêm ấy, Trâu Quân vẫn nằm mơ đến chốn thành thị náo nhiệt phồn hoa.

Thế giới bên ngoài quá tuyệt vời rực rỡ, cậu chưa từng xa nhà như thế bao
giờ. Chỉ có điều, cậu không biết được rằng, ống máu được rút ra từ người
cậu còn đi xa hơn. Dưới sự sắp xếp của nhân viên bệnh viện quen với nhà
họ Diệp, nó đã được chuyển đến một nơi rất xa.

Những ngày sau đó, sức khỏe của Diệp Linh đã hồi phục như thường.

Kỳ nghỉ đã qua nhưng Diệp Khiên Trạch lại không có ý về thành phố. Trâu
Quân cảm thấy rất kỳ lạ, không phải là cậu không thích ở cùng anh mình
nhưng trường cậu đã đi học, chẳng lẽ trường ở thành phố vẫn còn nghỉ lễ?
Cậu hỏi Hướng Viễn nhưng ngày nào cô cũng bận rộn đi đi về về giữa
trường và nhà nên cô cũng không còn tâm trí liên quan đến vấn đề đó. Diệp
Khiên Trạch thì bảo: “Khó khăn lắm anh mới có dịp về đây một chuyến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.