ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 74

nên muốn giải quyết mọi việc xong xuôi rồi mới đi.” Tóm lại là chuyện gì
đây? Trâu Quân không thích dáng vẻ nửa cười nửa không của Diệp Linh
khi nhìn cậu, không thích bố cậu và mẹ kế thì thào to nhỏ sau lưng, cậu cứ
cảm thấy có chuyện gì đó mà ai cũng hiểum chỉ mình cậu không hay biết
gì.

Hôm ấy, trên đường tan học về nhà, Trâu Quân gặp Hướng Dao đang đi

cùng đường. Trước kia, những lúc nhưthế này, Hướng Dao luôn lặng thinh
đi lướt qua cậu, vậy mà lần này cô đột ngột bước đến trước mặt cậu, quay
lại nói bằng giọng châm chích: “Trâu Quân, số cậu sướng thật, cuối cùng
cũng không phải đi con đường núi này nữa.”

“Cậu nói gì vậy?”, Trâu Quân hoang mang không hiểu.

“Cậu không biết thật hay đang giả vờ? Người trong thôn đang kháo

nhau, cậu không phải là con của bố thọt”, Hướng Dao xốc xỗ lại quai túi,
vênh mặt lên nói.

“Cậu nói bậy!”, Trâu Quân nổi giận, mặt đỏ bừng, trừng trừng nhìn

Hướng Dao, nếu là người khácnói những lời này thì cậu dẫ chồm lên đánh
một trận nhưng cô là Hướng Dao nên cậu không muốn gây sự, cậu đành
kìm nén lửa giận trong lòng một cách khổ sở, vờ như không nghe thấy.

Hướng Dao tháy cậu không có phản ứng gì thì cảm thấy thất vọng, nặn

ra một nụ cười rồi nói to: “May thật, cuối cùng tôi cũng không cần đi cùng
đường với đồ quỷ đáng ghét nhà cậu nữa.” Nói xong, cô co giò chạy mất.

Trâu Quân nhìn theo bóng cô, ngơ ngẩn, nỗi bất an và hoảng hốt trong

lòng mỗi lúc một tăng, đến cả bầu trời đang dần sẫm màu phía xa kia cũng
thấm đẫm mùi vị của cơn mưa sắp đến.

Tất cả cảm giác bất an của Trâu Quân đã lên đến đỉnh điểm khi cậu về

đến nhà. Cửa nhà cậu đã bị đám người và hai chiếc xe nhỏ bao vây đến
nước chảy cũng không lọt. Cậu đờ đẫn nhìn hai chiếc xe ấy, sáng rực và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.