ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 733

Hướng Viễn vội đến đỡ lấy cô: "Chị không muốn lo nhưng ai bảo chị

nhận lời chăm sóc em với bố mẹ chứ".

Trong phòng chỉ có mình Hướng Dao, xem ra Đằng Tuấn vẫn chưa về.

Hướng Dao nghĩ ngợi một lúc rồi căng thẳng níu lấy vạt áo Hướng

Viễn: "Em không nói chị biết em đang ở đâu, sao chị lại tìm được đến
đây?".

"Em nghĩ em giấu kín lắm à?" Hướng Viễn khẽ cười khổ: "Chị tìm

được, người khác cũng sẽ tìm được. Đừng nói nhiều, đi ngay với chị".

"Đi đâu?".

"Rời khỏi đây. Cậu ta đã giết người, sẽ không trốn được đâu, lẽ nào em

muốn lôi cả đứa con trong bụng cùng chết theo cậu ta? Em đi theo chị,
chuyện sau này để chị giải quyết".

Hướng Dao do dự gật đầu, rồi lại lập tức lắc đầu lia lịa: "Em đi theo chị

rồi A Tuấn phải làm sao? Hướng Viễn, chị không thể bỏ mặc anh ấy, anh ấy
cũng bị ép mà".

Hướng Viễn cũng cuống lên: "Lắm lời, chị lo được thì cậu ta có chịu để

chị lo không? A Tuấn của em đã xem chị là kẻ thù không đội trời chung,
chẳng lẽ em không biết. Chị bảo cậu ta đầu thú thì cậu ta có chịu không?
Hướng Dao, em phải hiểu là em có thể thoát thân nhưng cậu ta đã giết
người, sự việc không đơn giản như thế. Cậu ta không chịu nghe theo chị thì
chị càng không thể bảo vệ nổi".

Nghe thấy vậy, Hướng Dao khóc lóc giằng ra khỏi tay Hướng Viễn:

"Không được, em không thế bỏ A Tuấn lại một mình, em không thế xa anh
ấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.