ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 756

chuyện có bị xử phạt hay không thì còn phải đợi sự điều tra tiếp, nếu sự
việc đi theo chiều hướng xấu thì rất có khả năng cậu sẽ bị truy cứu trách
nhiệm hình sự.

Chỉ mới bốn ngày không gặp, hai người ngồi đối diện nhau qua một

chiếc bàn dài mà như cách cả một thế giới. Đôi mắt Diệp Quân vằn đỏ tia
máu, có thể thấy được mấy hôm nay cậu ngủ không ngon, nhưng ngoại
hình vẫn rất sạch sẽ chỉnh tề. Cuộc gặp mặt này là phá lệ, trong lòng Hướng
Viễn rối bời nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra trầm tĩnh, hỏi cậu: "vẫn ổn chứ?".

Diệp Quân chậm rãi gật đầu, cắn môi một lúc rồi mới nói: "Hướng Dao

không sao chứ? Cô ấy chắc biết chuyện của Đằng Tuấn rồi... nhất định là
hận anh lắm!".

Ngẫm ra thì mấy hôm nay cậu bị cách ly hoàn toàn, không một đồng

nghiệp nào kể chuyện Hướng Dao chết rồi. Trong quá trình sinh con đã xảy
ra sự cố, nó để lại đứa con, hôm qua em mới đưa hài cốt nó về nhà", Hướng
Viễn bình thản kể lại, nước mắt đã rơi rồi, cần gì phải chảy thêm lần nữa.

"Chết rồi?"

Diệp Quân thẫn thờ lặp lại, một lúc sau vẫn như mong đợi Hướng Viễn

nói: "Em gạt anh đấy". Sao lại chết được? Hướng Dao lúc bé đã cùng cậu
đi học trên con đường gập ghềnh, vào cái đêm cách đây bốn hôm đã khóc
và nói: "Hãy nể tôi đã từng yêu cậu", cô gái đã van xin cậu buông tha cho
Đằng Tuấn, sao lại chết? Nhưng Hướng Viễn sẽ không nói đùa tàn nhẫn
như thế.

Khóe môi Diệp Quân động đậy, đôi tay đang đặt trên bàn dần nắm chặt

lại. Cậu không khóc nhưng đôi vai không kiềm chế được lại run lên. Một sự
thật rõ ràng mà cậu thấy bây giờ là, nếu như Đằng Tuấn vẫn còn sống,
Hướng Dao chưa chắc đã xảy ra chuyện, phát súng đó của cậu đã giết chết
hai người khỏe mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.