ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 25

Tôi cười lớn:

- Ha ha, chúng ta thân nhau lắm sao, dựa vào cái gì mà tôi phải đi

cùng cậu?

Giằng co một lúc, cuối cùng cậu ta nói:

- Các bạn học trung học đều nói mình là con rể của mẹ cậu, cậu nói

chúng mình có thân nhau không?

Tôi mới ăn một miếng kem to, chưa kịp thưởng thức mùi vị của nó thì

câu nói của cậu ta đã làm cho kem trôi thẳng xuống cổ họng. Trong nháy
mắt, chỉ thấy lạnh đến thấu xương, lạnh đến tan nát cõi lòng.

Tôi không biết đáp lại như thế nào, chỉ có thể lén liếc nhìn khuôn mặt

của cậu ta. Câu muốn hỏi nhất cuối cùng vẫn không thể bật thành lời.

- Hôm đăng ký nguyện vọng, cậu nói mình đi đâu cậu sẽ đi đến đó,

không phải là nói đùa sao?

Sao có thể mở miệng hỏi như thế được? Chỉ sợ hỏi xong rồi cậu ta sẽ

coi mình là con ngốc tự cho mình là kẻ đa tình.

Lúc lên xe bus, một tay tôi cầm hộp kem, một tay không biết bám vào

đâu. Cậu ta rất tự nhiên nắm lấy tay tôi. Tôi nhìn thấy ngón áp út của cậu ta
đeo nhẫn, không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy chua xót.

Tôi hỏi cậu ta:

- Cậu kết hôn rồi à?

Cậu ta lại trở lại với dáng vẻ hung thần gian ác hồi học cấp ba, gào lên

với tôi:

- Đồ ngốc, mẹ mình mua cho!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.