ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 258

Đỗ Tầm nhìn cô, ánh mắt ẩn chứa nỗi buồn sâu lắng. Anh không biết

mình có thể nói với cô những gì hoặc làm gì mới có thể khiến cô dễ chịu
hơn một chút.

Trần Chỉ Tình không chút cảm kích, cô cười rồi rớt nước mắt.

- Đỗ Tầm, anh hãy nhớ đấy, tôi thành ra thế này đều là do anh hại tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.