ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 311

- Tôi làm sao, cô đã sai rồi lại còn mắng tôi?

- Tôi làm sai cái gì? Sai lầm lớn nhất của tôi chính là quen anh!

Vốn dĩ không nên như thế… Sau khi làm cho Đỗ Tầm tức giận bỏ đi,

Quân Lương ngồi trên sân thượng suy nghĩ rất lâu.

Vào buổi tối cô biết thực ra Đỗ Tầm đã có bạn gái, cô ngồi dậy, leo lên

sân thượng, vừa khóc vừa đấu tranh tư tưởng. Cuối cùng tình cảm đã chiến
thắng đạo đức, lý trí, lòng tự trọng… Hôm nay, cũng ngồi ở đó, nhưng tâm
trạng của cô hoàn toàn khác.

Thực ra vấn đề ấy luôn ở trong lòng cô, chỉ là mỗi lần vừa mới nảy ra

thì đã bị cô nén xuống. Cô không cho phép mình nghĩ, không cho phép
mình đối mặt, không cho phép mình cân nhắc.

Đối thủ của cô trong cuộc tình này không chỉ có Trần Chỉ Tình mà còn

là chính bản thân cô.

Vì sao lại như vậy? Trước đây Đỗ Tầm không phải là người so đo tính

toán như thế. Sự phóng khoáng trước đây của anh đi đâu mất rồi? Có phải
vì để đạt được những thứ trước mắt mà phải trả cái giá quá nặng nề như
thế?

Vì cái giá này nên khiến những thứ cô và Đỗ Tầm đạt được trông có

vẻ vô cùng quan trọng, không dễ bị xâm phạm, khiến cả hai trở nên suy
tính thiệt hơn, không có cảm giác an toàn.

Vấn đề trước đây đã bị Quân Lương kìm nén cuối cùng đã xuất hiện

trước mặt cô.

Chúng ta bất chấp mọi thứ để được ở bên nhau, thật sự có đáng không,

Đỗ Tầm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.