ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 331

Sau khi người đàn ông này bị bắt, chút lương thiện còn sót lại trong cô

thôi thúc cô tìm con gái của ông. Bởi vì đã từng nhận ân huệ của người đàn
ông này nên cô muốn cố gắng hết sức chăm sóc cho cô gái tên Tô Quân
Lương.

Trong tiềm thức, có lẽ vì cô biết mình đã trở nên lớn mạnh, không còn

là cô gái nghèo khổ sống trong nhà trọ tồi tàn năm mươi tệ một ngày nên
cuối cùng cô có thể đứng thẳng lưng, làm một người ban ơn.

Nhưng ban ơn không có nghĩa là dâng hạnh phúc của mình cho người

đó.

Tiền bạc, ngoại hình, sự từng trải, trí tuệ, những thứ này cô đều có.

Bây giờ thứ cô thiếu chẳng qua là một người đàn ông cô có thể khống chế,
có một cuộc hôn nhân mà cô có thể khống chế, xây dựng một gia đình mà
cô có thể khống chế.

Cho dù thế nào cũng phải đảm bảo là không để mất đi sự khống chế,

đây chính là triết lý sống của Thẩm Ngôn.

Mang theo nụ cười thắng lợi, cô chầm chậm phóng xe trên con đường

về nhà. Sau này không được hút thuốc nữa. Cô sờ bụng, thầm nghĩ.

Còn Lê Lãng, ngồi trong xe của mình, anh cảm thấy mình đã bị Thẩm

Ngôn kéo vào một cuộc hôn nhân không thể trốn thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.