ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 65

- Haizzz, Sơ Vi, không phải mình cố tình không nói cho cậu biết mà là

mình luôn nghĩ rằng có chỗ nào đó không đúng, có thứ gì đó chưa chắc
chắn. Mình muốn đợi sau khi tất cả rõ ràng sẽ nói với cậu.

- Cậu cũng đừng trách Cố Từ Viễn, là mình bảo cậu ấy đừng nói, suy

cho cùng tất cả vẫn chưa rõ ràng.

- Thực ra hồi nghỉ hè mình và Đỗ Tầm đã… biết nói với cậu thế nào

nhỉ? Đợt tốt nghiệp mình bảo cậu đi Thượng Hải chơi với mình, cậu nói
cậu nghèo không chịu đi. Mình đành phải đi một mình. Nào ngờ lại gặp Cố
Từ Viễn ở đó, càng không ngờ cậu ta và Đỗ Tầm lại là bạn thân từ nhỏ…

Quân Lương nói đến đấy, cuối cùng tôi không kìm được nói xen vào:

- Thế cậu và Đỗ Tầm quen nhau từ khi nào?

Cô ấy hít một hơi thật sâu:

- Cậu còn nhớ sau đợt thi năng khiếu mình đã nói với cậu lần đầu tiên

trong đời mình xin số điện thoại của một chàng trai chứ! Chàng trai đó
chính là Đỗ Tầm.

Một người từ trước tới nay luôn kiêu căng, ngạo mạn, không thèm bận

tâm đến người khác như Tô Quân Lương lại chủ động xin số điện thoại của
con trai. Chuyện này đến chết tôi cũng không quên!

Trước khi thi đại học, khi chúng tôi ôn tập ở trường, một học sinh học

năng khiếu như Quân Lương đang chạy khắp các thành phố tham gia thi
năng khiếu. Hôm cô ấy đến trường đại học chúng tôi đang học dự thi, thể
hiện rất tốt, mấy bạn cùng tham gia thi năng khiếu tâm trạng rất vui, hẹn
nhau buổi tối đến quán bar uống vài ly chúc mừng.

Cả nhóm có bốn cô gái, tính cả Quân Lương. Muộn một chút có hai cô

gái đi trước. Quân Lương nhìn mấy người còn lại, trong hai nam sinh một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.