ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 315

CHƯƠNG 15

T

ôi bay.

Bay thâ ̣t nhanh. Bay bằng tất cả sức lực mà tôi có. Bay nhanh biết đâu

sẽ giúp tôi bỏ la ̣i phı́a sau những hồi ức gớm ghiếc về chuyê ̣n giết và ăn
thi ̣t chuô ̣t ?

Nhưng không… ngay cả với tốc đô ̣ điên cuồng đó tôi cũng không sao

quên đươ ̣c sư ̣ viê ̣c vừa xảy ra.

Người! Ta là người! Ta là Tobias!
Tôi không biết vı̀ sao tôi muốn gă ̣p Rachel ngay lúc này. Có thể vı̀

nhỏ là đứa ba ̣n gần gũi nhất của tôi. Có thể là sự khẳng đi ̣nh chắc ni ̣ch của
nhỏ về viê ̣c tôi là ai.

Tôi cần mô ̣t ai đó có thể tin câ ̣y đươ ̣c.
Phı́a dưới, tôi thấy cái hı̀nh tam giác khúc khuỷu khổng lồ của khu

thương xá. Tôi thấy mô ̣t cái của kı́nh. Người ta ra vào tấp nâ ̣p. Rachel
đang ở trong đây.

“Tsiiir!”
Tôi lao bổ xuống cùng với mô ̣t tiếng hét giâ ̣n dữ, tuyê ̣t vo ̣ng và kinh

hãi. Tôi lao đầu vào cửa như đã từng lao vào con chuô ̣t. Nhưng tôi không
thể dừng cũng không thể châ ̣m la ̣i. Tôi sẽ xả hết tốc đô ̣ để tông vào cửa
kı́nh. Biết đâu cú va này sẽ đánh thức tôi khỏi cơn ác mô ̣ng?

Tôi tiếp tu ̣c tăng tốc. Cánh cửa đang lao về phı́a tôi. Cả mă ̣t đất cũng

đang dâng lên để giáng ma ̣nh vào tôi.

Mô ̣t anh thanh niên tóc đen, lùn lùn, bước la ̣i phı́a cửa. Anh ta mở nó

ra.

Vèo!
Hẳn là tôi đã đa ̣t đến vâ ̣n tốc 130 kilômét giờ khi lao qua cánh cửa

mở.

Bên trong có mô ̣t cánh cửa thứ 2, nhưng cánh cửa này đã mở sẵn.
Không có va cha ̣m.
Và cũng không có thức tı̉nh.
Quanh tôi là ánh sáng và màu sắc. Như mô ̣t chiếc kı́nh va ̣n hoa đang

quay ở tốc đô ̣ cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.