CHƯƠNG 22
T
ôi lô ̣n nhào, va vào sàn thép lần nữa, và trươ ̣t dài như mô ̣t chiếc xe
thắng gấp. Tôi bi ̣ hất thẳng vào Jake và chı̉ mô ̣t tı́c tắc sau, Cassie bi ̣ hất
thẳng vào tôi.
<Cassie! Cassie! Bồ có sao không?> Jake cuống quýt hỏi.
<Không sao đâu.>
<Tui cũng hổng có sao,> tôi nói. <Ấy là tui nói cho cái người nào quan
tâm đến tui biết.>
<Xém chút nữa là thảm ho ̣a rồi,> Ax nói. <Phải cám ơn con chuô ̣t đó.
Nếu nó không rươ ̣t có khi phải nhiều giây sau bo ̣n mı̀nh mới băng qua mấy
cái đầu phun ga đó.>
Ôi, bo ̣n tôi xém nữa là đã bi ̣ nướng chı́n, cháy xèo xèo và banh xác
pháo rồi.
<Vu ̣ đó sẽ để la ̣i mô ̣t bi ̣ch bự Marco nổi lều bều trong không gian Z,>
tôi thı̀ thào. Dù ngoài miê ̣ng thı̀ bỡn cơ ̣t, nhưng trong lòng tôi la ̣i đang run
như cầy sấy.
Chă ̣ng đường còn la ̣i qua hê ̣ thống điều nhiê ̣t diễn ra yên ổn. Nhưng
điều đó chı̉ tổ khiến tôi có thời gian suy nghı̃ về cái vu ̣ chết hu ̣t. Chı̉ cần trễ
hơn mô ̣t giây là tôi đã trở thành con nhê ̣n nướng.
<Trên này có mấy bức tường nè,> Jake thông báo. <Không, hổng phải là
tường. Hı̀nh như là mô ̣t mê cung. Erek nói vâ ̣y mà.>
Bo ̣n tôi đi qua hàng loa ̣t các khúc cua, vòng quanh mô ̣t tấm thép, rồi trở
la ̣i đi bo ̣c quanh mô ̣t tấm thép khác. Đó là mô ̣t hê ̣ thống chắn sáng. Nó sẽ
châ ̣n la ̣i bất kể photon ánh sáng nào lo ̣t ra từ ống thông hơi.
Rồi bo ̣n tôi đi đến mép mô ̣t vực thẳm. Phı́a dưới đó chı́nh là căn phòng
đươ ̣c canh gác nghiêm ngă ̣t, nơi cất giữ tinh thể Pemalite.
Bo ̣n tôi đang ở đô ̣ cao khoảng hai mét. Phải nhảy xuống và giữ không xa
bờ tường quá nửa mét. Ngoài khoảng cách đó, bất cứ chuyển đô ̣ng nào về
hướng trung tâm của căn phòng mênh mông này sẽ làm khởi đô ̣ng những
cảm biến áp suất gắn trên sàn.
Đến lúc này, bo ̣n tôi đã quá quen thuô ̣c với viê ̣c rơi ru ̣ng.
<Sắp tới tui sẽ nhảy ra khỏi máy bay không cần dù coi thử ra sao,> tôi