ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 1402

CHƯƠNG 2

T

rời sâ ̣p tối khi chúng tôi ra xa khỏi thành phố, xa bờ bên kia rừng,

tới mô ̣t vùng thường đươ ̣c go ̣i là Đất Khô.

Đất Khô ở đây không có nghı̃a là hoang ma ̣c, với những cây xương rồng
và những thứ khác đâu.

Khu vư ̣c này là mô ̣t kiểu đất hoang mà cỏ da ̣i và sự trống vắng dường
như trải dài tới vô cùng. Lác đác đây đó có mô ̣t vài cái cây, nhưng phần
lớn vẫn chı̉ toàn cỏ là cỏ, hoa da ̣i, bu ̣i râ ̣m và những đống đá tảng đô ̣t ngô ̣t
u lên như thể có bàn tay người khổng lồ từ xa xưa xếp lên vâ ̣y đó.

Cả ba người chúng tôi dồn hết vô băng ghế trước của chiếc xe tải nhe ̣.
Ba tôi không để cho tôi và Rachel ngồi ở thùng xe, vı̀ sơ ̣ không an toàn.
Đường tới vùng Đất Khô xa hun hút.

“Helen Khùng là ai vâ ̣y bác?” Rachel hỏi ba tôi cho có chuyê ̣n để nói.

“Đó là mô ̣t bà già, cũng tới tám mươi tuổi rồi. Bà ấy sống trong mô ̣t
chiếc xe moóc ở phı́a sau sa ̣p bán hàng lưu niê ̣m của mı̀nh, và luôn tự kêu
mı̀nh là Helen Khùng, riết rồi chết tên. Bác gă ̣p bà ấy từ nhiều năm trước,
khi có chuyê ̣n rắc rối với những bầy ngựa ở Đất Khô.” Ba tôi nói.

“Chuyê ̣n rắc rối với bo ̣n ký sinh trùng đường ruô ̣t,” tôi giải thı́ch. “Giun
ı́ mà.”

“Ai bi ̣? Lũ ngựa hay bà Helen Khùng?” Rachel hỏi.

“Kia rồi,” ba tôi nói, làm tôi chẳng ki ̣p kiếm ra câu nào để giỡn la ̣i
Rachel.

Ba tôi đánh xe tới mô ̣t cái sa ̣p có bán hàng lưu niê ̣m bên trên có gắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.