ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 1406

“Cỏ khô, cỏ linh lăng, thêm vô ı́t phó mát?”

Ba tôi đang tới gần con ngựa.

Nó nhı̀n thấy ông và do dự, nửa như muốn tiếp tu ̣c thực hiê ̣n cú điê ̣n
thoa ̣i, nửa như muốn bỏ cha ̣y. Thế rồi nó quyết đi ̣nh cha ̣y. Có điều nó
không đủ sức để cha ̣y. Nó chı̉ có thể lảo đảo đi vô bóng tối, vừa đi vừa té
lên té xuống.

“Ê nè, cưng ơi,” ba tôi nói với cái gio ̣ng có ma lực trấn an các con thú
của mı̀nh. “Cưng à, ta chı̉ muốn giúp con thôi mà.”

Nhưng con ngư ̣a chẳng thèm chú ý đến ba tôi. Nó cứ khâ ̣t khưỡng, lảo
đảo trươ ̣t đi, ráng hết sức nó. Tôi mất hút nó trong bóng đêm, nhưng rồi tôi
nghe thấy mô ̣t tiếng KHẬP.

Tôi bâ ̣t cha ̣y và mau le ̣ tới chỗ ba tôi.

Ông đang quỳ gối bên con ngựa bi ̣ té.

Nó vẫn cố tı̀m cách đứng dâ ̣y, nhưng không dâ ̣y nổi.

“Nó làm sao vâ ̣y ba?” Tôi lo lắng hỏi ba tôi. Con ngựa túa hết mồ hôi.
Hai con mắt nâu, to của nó chăm chăm nhı̀n chúng tôi.

“Hừ, có thể là nó bi ̣ rắn cắn,” ba tôi trả lời. “Con ráng làm cho nó bı̀nh
tı̃nh đi. Ba đi lấy mấy thứ trong xe hơi, rồi quay la ̣i liền.”

“Rắn hả?” Rachel hỏi.

“Chắc vâ ̣y. Chỗ này đầy nhóc rắn,” tôi đáp. Tôi vỗ vỗ sườn con ngựa
và nói với những lời êm ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.