ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 142

CHƯƠNG 2

C

húng thâ ̣m chı́ chưa ki ̣p nga ̣c nhiên thı̀ bo ̣n tôi đã tấn công.

Là đa ̣i bàng đầu tro ̣c, tôi bự con nhất trong năm đứa, nên lãnh phần

viê ̣c nă ̣ng nhất.

Tôi lia bô ̣ vuốt về phı́a trước và giương rô ̣ng hết cỡ.
“Keeeéeecccc!”

Cái mỏ diều hâu của Tobias buô ̣t ra mô ̣t tiếng thét đe doa ̣.

Bô ̣ vuốt của tôi cha ̣m trúng cái nòng súng và bấu chă ̣t lấy nó.
Tobias quào vào đầu thằng tóc đuôi ngựa. Vừa đau vừa bất ngờ, Tóc

Đuôi Ngư ̣a la lên và để lỏng tay súng.

“Oái!” thằng thứ hai kêu toáng lên.
Vùu! Tôi đã bay khỏi đó với khẩu súng quă ̣p trong bô ̣ vuốt.
Đeo thêm tro ̣ng lươ ̣ng của khẩu súng, tôi phải gắng gươ ̣ng để bay lên

cao từng chút mô ̣t…

“Con chim kia quắp mất súng của mày rồi, Chester! Còn con này

chôm lon bia của tao!”

Tôi liếc nhı̀n lên và thấy Marco. Ít ra thı̀ tôi cũng nghı̃ đó là Marco.

Bô ̣ vuốt của câ ̣u ta quắp cái lon bia be ̣p dúm.

<Mới tı́ tuổi đầu mà cũng bày đă ̣t bia rươ ̣u.> Marco nói gio ̣ng rất là

cha chú.

Tôi nghe thằng tóc đuôi ngựa la lối ở bên dưới. “Không thể như vâ ̣y

đươ ̣c. Mô ̣t con chim không thể nào lấy khẩu súng của tao như vâ ̣y đươ ̣c.”

Nương theo mô ̣t làn gió nhe ̣, tôi lên cao đươ ̣c bên trên ngo ̣n cây.

Nhưng quả là trầy trâ ̣t. Hai cánh của tôi phải chống la ̣i lớp không khı́ chết
lă ̣ng của rừng cây, chúng không có đươ ̣c bao nhiêu lực nâng. Tôi quê ̣t phải
ngo ̣n mô ̣t cây thông cao và rồi thoát khỏi khu rừng. Đâ ̣p cánh mô ̣t cách khó
nho ̣c vı̀ sức nă ̣ng của khẩu súng, tôi gắng sức bay về phı́a bãi biển, bên
trên những vách đá thấp ở sát ngay mép nước.

Ở đằng ấy, ơn Trời, có các luồng khı́ nóng. Chúng nâng tôi lên, lên

mãi và ra xa trên mă ̣t nước. Tôi thả lòng, mă ̣c cho ngo ̣n gió ấm đưa mı̀nh
lên cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.