ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 190

tuô ̣t ra, tôi không cảm thấy mı̀nh đã nhỏ la ̣i, mà cảm thấy mı̀nh có vẻ trở
nên ma ̣nh mẽ hơn.

Giống như tôi đang rũ bỏ hết những thứ không cần thiết, đôi chân dài

vu ̣ng về này, hai cánh tay yếu ớt lố bi ̣ch này. Tôi có cảm giác mı̀nh đã
đươ ̣c thu go ̣n la ̣i chı̉ còn những gı̀ thiết yếu nhất của bản thân. Thâ ̣m chı́
như đươ ̣c ta ̣o nên không phải từ những thi ̣t xương tầm thường cũ.

Tôi cảm thấy mı̀nh như thép lỏng.
Tôi không cảm thấy nỗi sơ ̣ của chuô ̣t chù, hay sự tự tin hoàn toàn của

voi hoă ̣c đa ̣i bàng.

Khác hẳn. Hẳn là có sự sơ ̣ hãi. Nhưng bên dưới nỗi sơ ̣ là sự tự tin. Con
mèo biết rằng có những kẻ thù ở đâu đó, nhưng nó cũng biết rằng nó có thể
đương đầu.

Tôi cảm thấy mı̀nh… cứng cỏi. Đúng là như vâ ̣y - cứng cỏi.
Thế rồi các giác quan của mèo bắt đầu gửi những thông điê ̣p lên não

tôi.

<Ôi chao!> tôi kêu lên vı̀ bất ngờ. <Đô ̣t nhiên không còn là đêm tối nữa!
Tớ muốn nói, ôi chao, đây chı́nh là năng lực nhı̀n ban đêm!>

“Khả năng nhı̀n trong đêm tối của mèo ma ̣nh gấp tám lần của người.”

Cassie nói.

Tám lần hả?” Marco nhắc la ̣i. “Không phải bảy hay chı́n sao? Làm

sao người ta đo đươ ̣c?”

Nhưng không chı̉ la ̣ lùng ở chỗ tôi nhı̀n thấy rõ như thế nào mà còn là

tôi có thể ghi nhâ ̣n đươ ̣c cái gı̀.

Mô ̣t con người sẽ ghi nhâ ̣n màu sắc chẳng ha ̣n. Mô ̣t con mèo cũng

nhâ ̣n biết đươ ̣c màu ngang ngửa như người. Chı̉ có điều nó không thı́ch thú
gı̀ lắm với màu sắc. Này nhé, thı́ du ̣ như vâ ̣t này màu đỏ, nhưng là mèo thı̀
cần gı̀ điều đó?

Điều mà những con mèo thực sự lưu ý là sự chuyển đô ̣ng. Bất cứ cái

gı̀ chuyển đô ̣ng, dù chı̉ là nhúc nhı́ch chút đı̉nh là mèo thấy liền. Tôi đang
đứng đây trên cỏ, nhı̀n khắp xung quanh với că ̣p mắt mèo to tướng, và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.