ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 42

CHƯƠNG 8

“C

ầu trời là mı̀nh đang ngủ,” tôi thều thào. “Mı̀nh đang ngủ thâ ̣t mà.”

<Câ ̣u đâu có ngủ.>
“Câ ̣u đấy hả, Tobias?” tôi hỏi con mèo.
<Câ ̣u có nghe tớ nói không?> gio ̣ng Tobias đươ ̣m vẻ nga ̣c nhiên, mă ̣c

dù dùng chữ “gio ̣ng” ở đây không đúng chút nào.

“Có đấy.” Tôi thâ ̣n tro ̣ng đáp.
<Tớ không hề biết tớ truyền đươ ̣c ý nghı̃ như thế,> Tobias nói. <Giống

y như cách của ông hoàng Andalite.>

“Theo tớ, cách đó chı̉ làm đươ ̣c khi đã biến hı̀nh.”
Tôi đang nói chuyê ̣n với mô ̣t con mèo! Tin nổi không? Thế mà tôi đã

nghı̃ Tobias bi ̣ điên.

Tôi tư ̣ hỏi không biết Tobias có nghe đươ ̣c ý nghı̃ của tôi không. Tôi

bèn thử tâ ̣p trung. Tobias, câ ̣u có nghe tớ nói không?

<Có,> nó đáp. <Tớ nghe.>
“Còn trước đó câ ̣u có nghe đươ ̣c ý nghı̃ của tớ không?” tôi hỏi.
<Không. Mà nghe không đươ ̣c đâu. Câ ̣u phải nghı̃ là nói cho tớ thı̀ tớ

mới nghe đươ ̣c. Ê, coi tớ nè!>

Tobias thı̀nh lı̀nh nhảy vo ̣t lên. Nó chu ̣p chı́nh xác trái bóng chày có chữ

ký nằm trong góc ke ̣t. Cú nhảy dài tới chừng thước ba.

<Tuyê ̣t cú mèo! Nè, kiếm dây cho tớ vờn đi.>
“Vờn dây? Chi vâ ̣y?”
<Vı̀ chơi vâ ̣y vui lắm!>
Tôi lu ̣c ngăn kéo và tı̀m đươ ̣c mô ̣t mẩu dây cô ̣t quà sinh nhâ ̣t. Không

dấu gı̀ các ba ̣n, tôi không đươ ̣c go ̣n gàng sa ̣ch sẽ lắm. Mẩu dây đó có từ
hồi sinh nhâ ̣t cách đây hai năm.

“Vầy đươ ̣c không?” Tôi chầm châ ̣m kéo sơ ̣i dây trên sàn, cách mũi

Tobias chừng vài tấc. Nó ngồi lên hai chân và bắt đầu ngoáy đuôi. Rồi nó
chồm lên. Nó vồ sơ ̣i dây, ke ̣p nó giữa hàm răng nho ̣n, lăn tròn, và bắt đầu
chơi với sơ ̣i dây mô ̣t cách say sưa như thể trên đời này chả có gı̀ hứng thú
hơn.

Tôi giâ ̣t sơ ̣i dây đi, nhưng nó la ̣i chồm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.