“Này, Jake?” Tobias nói.
“Gı̀ cơ?”
“Coi tay câ ̣u kı̀a.”
Tôi nhı̀n tay tôi. Nó phủ mô ̣t lớp lông màu cam.
Tôi nhảy dựng lên dễ đến ba tấc. “Tı́a ơi!” Tôi la ̣i nhı̀n chằm chă ̣p cánh
tay mı̀nh. Lông hı̀nh như đã ngưng mo ̣c.
“Đừng có hoảng,” Tobias khuyên. “Coi đó là chuyê ̣n thường đi. Câ ̣u
ngưng biến hı̀nh mất rồi. Phải tâ ̣p trung la ̣i thôi.”
“Tay của tớ!” Tôi thảng thốt. “Lông…”
“Ừ, còn tai của câ ̣u thı̀…”
Tôi cha ̣y vô ̣i la ̣i chiếc gương trên tủ sâ ̣p. Hai tay tôi đã chuyển vi ̣ trı́.
Chúng trươ ̣t lên phı́a đı̉nh đầu và rõ ràng là bự hơn bı̀nh thường.
“Tiếp tu ̣c đi, đã lắm!” Tobias nói.
“Đã cái con khı̉. Kinh di ̣, kỳ cu ̣c thı̀ có… Coi tay tớ nè. Nó mo ̣c đầy
lông, thấy mà ớn!!”
“Câ ̣u phải làm chuyê ̣n đó thôi!”
“Tớ không phải làm gı̀ cả,” tôi nổi đóa.
Tobias gâ ̣t đầu. “Thôi đươ ̣c. Cứ cho là câ ̣u đúng. Câ ̣u không phải làm
gı̀ hết. Câ ̣u chı̉ viê ̣c quên tất cả những gı̀ bo ̣n mı̀nh đã trải qua hồi đêm.
Quên tất cả mo ̣i chuyê ̣n mà cả đám đều biết rõ. Chờ cho đến khi bo ̣n Yeerk
mươ ̣n xác từng người, từng người mô ̣t. Và câ ̣u cứ tiếp tu ̣c phớt lờ, chấp
nhâ ̣n cái thế giới mà loài người chẳng là cái giống gı̀, vı̀ thân xác ho ̣ đã bi ̣
nô di ̣ch bởi bo ̣n người ngoài hành tinh khát máu.”
Thôi đươ ̣c. Nó đă ̣t vấn đề kiểu đó thı̀ tôi đâu còn đường lui.
“Tới đi!” Tobias giu ̣c giã.
Tôi nghı̃ về Homer, về viê ̣c trở thành Homer.
Tôi la ̣i thấy ngứa ngáy. Mở mắt ra thı̀ trên tay tôi đã mo ̣c đầy lông. Lông
mo ̣c cả trên mă ̣t tôi. Lông xoắn tı́t phủ xuống cần cổ. Chân tôi thấy ngứa
ngáy, nhı̀n xuống thı̀ cũng toàn là lông.
Và xương của tôi… Thâ ̣t ra thı̀ cũng không hẳn là đau, nhưng nó ta ̣o mô ̣t
cảm giác ngồ ngô ̣. Ba ̣n cứ tưởng tươ ̣ng ba ̣n đi nhổ răng và ông nha sı̃ tiêm
thuốc tê No-vocaine cho ba ̣n không cảm thấy cơn đau thực, nhưng ba ̣n vẫn