ANNA KARENINA - Trang 760

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Dịch giả: Nhị Ca, Dương Tường

Chương 5- 6

"Varenca Andreievna ạ, từ khi còn rất trẻ, tôi đã mường tượng về người đàn
bà lí tưởng mà tôi sẽ yêu và sẽ sung sướng được kết bạn trăm năm. Tôi đã
sống bao năm trường và giờ đây, lần đầu tiên, tôi thấy ở em những điều tôi
tìm kiếm mãi. Tôi yêu em và muốn lấy em làm vợ".
Xergei Ivanovich thầm nói một mình như vậy, khi đến cách Varenca chừng
mười bước. Cô đang quỳ trên cỏ, ngăn không cho Grisa hái mất nấm và gọi
em bé gái Masa.
- Lại đây, lại phía này, các cháu! Đây nhiều nấm lắm! - cô cất tiếng êm ái,
giọng trầm trầm.
Thoáng thấy Xergei Ivanovich lại gần, cô không đứng dậy và vẫn giữ
nguyên tư thế cũ; nhưng tất cả dáng điệu chứng tỏ với Koznưsev rằng cô
vui sướng cảm thấy rõ ông đang tới gần.
- Ông có hái được cái nấm nào không ạ? - cô hỏi và quay mặt về phía ông,
khuôn mặt đẹp sáng lên một nụ cười hiền dịu.
- Chẳng được cái nào, - Xergei Ivanovich nói, - còn cô?
Cô đang tíu tít vì lũ trẻ xúm quanh nên không đáp.
- Còn một cái kia, ở cạnh cành cây ấy, - cô nói và chỉ cho Masa một cây
nấm nhỏ nhú ra khỏi một túm cỏ khô, - có một ngọn cỏ xuyên qua chóp
nấm hồng hồng và chun. Varenca đứng dậy khi Masa đem đến cho cô cây
nấm em đã bẻ đôi - trông thấy thế này, tôi lại nhớ hồi còn bé, - cô nói thêm
và cùng sánh đôi với Xergei Ivanovich bước đi.
Họ im lặng đi vài bước. Varenca thấy rõ ông đang muốn trò chuyện, và
đoán được đó là chuyện gì rồi, cô bồi hồi vui sướng và lo sợ. Họ đi xa đến
nỗi không ai còn nghe thấy tiếng họ, nhưng ông vẫn chưa dám nói. Varenca
thì muốn nín lặng. Giá cứ im lặng một lúc rồi hãy bảy tỏ những điều cần
thổ lộ có lẽ còn dễ hơn là bắt đầu ngay sau câu chuyện về nấm; nhưng
ngược lại với ý định của mình, và gần như bất thình lình, cô nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.