ANNA KARENINA - Trang 762

khác.
Họ đến gần bọn trẻ con. Varenca buồn và ngượng ngùng, nhưng đồng thời
lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Trên đường trở về nhà, Xergei Ivanovich
duyệt lại mọi lí lẽ và nhận ra mình đã lập luận sai. Ông không thể phản bội
hương hồn Mari.
- Từ từ thôi, các cháu, đi từ từ thôi! - Levin bước lên trước Kitty, bực dọc
kêu lên để cho cho vợ chặn lũ trẻ đang hò reo vui vẻ, đổ xô về phía họ.
Xergei Ivanovich và Varenca ra khỏi rừng sau bọn trẻ. Kitty không cần hỏi
bạn: nhìn thấy nét mặt bình thản và hơi bối rối của hai người, nàng hiểu kế
hoạch của mình thế là đã hỏng kiểu.
- Thế nào? - chồng nàng hỏi khi họ ra về.
- Không cắn câu rồi, - Kitty nói bằng cái giọng và nụ cười giống hệt bố,
những nét mà Levin vui thích bắt gặp thường xuyên ở nàng.
- Sao kia?
- Thế đấy, - nàng nói và cầm tay chàng, đưa lên môi, miệng ngậm lại khẽ
chạm vào tay chồng. - Người ta vẫn hôn tay đức giám mục như thế đấy.
- Ai không cắn câu? - chàng cười hỏi.
- Cả đôi bên. Và phải cắn câu như thế này này…
- Có toán nông dân đến kia kìa…
- Không, họ không nhìn thấy gì đâu.
6
Trong lúc lũ trẻ uống trà thì người lớn tụ tập ở bao lơn trò chuyện như
không có gì xảy ra. Tuy vậy, mọi người và nói riêng là Xergei Ivanovich
cùng Varenca, đều biết rất rõ là vừa xảy ra một sự kiện rất quan trọng, mặc
dầu không đi đến kết quả gì. Cả hai đều có cái cảm giác giống như chú học
trò thi trượt, sẽ phải học lại lớp cũ hoặc mãi mãi bị đưa ra khỏi trường. Mọi
người ngồi đấy đều đoán là vừa xảy ra điều gì, và sôi nổi bàn tán những
chuyện không đâu. Levin và Kitty chiều hôm ấy cảm thấy đặc biệt sung
sướng và yêu nhau. Và họ lấy làm ngượng vì hạnh phúc đó, bản thân nó
chứa đựng một ám chỉ khó chịu đối với những kẻ đang ao ước hạnh phúc
như vậy mà không đạt được.
- Các người hãy nhớ lại lời tôi đã nói: Alecxandr không đến đâu mà, - phu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.