ANNA KARENINA - Trang 107

nói với cô... Tôi đến đây để... Cô hãy là vợ tôi! - chàng kết luận, chính bản
thân cũng không biết mình vừa nói gì; nhưng chàng cảm thấy điều đáng sợ
nhất đã được nói ra; chàng dừng lại và nhìn Kitti.
Kitti như nghẹn thở, mắt cụp xuống không nhìn chàng. Cô cảm thấy một
niềm vui mênh mông. Tâm hồn cô tràn ngập hạnh phúc. Cô không ngờ lời
tỏ tình đó lại khiến cô xúc động mãnh liệt đến thế.
Nhưng nó chỉ kéo dài trong chốc lát. Cô nhớ đến Vronxki. Cô ngước cặp
mắt trong sáng ngay thật nhìn Levin, thấy vẻ mặt tuyệt vọng của chàng và
hấp tấp trả lời:
- Không thể được... anh tha thứ cho em.
Một phút trước thôi, Kitti gần gũi, cần thiết cho đời chàng biết mấy! Giờ
đây, chàng cảm thấy cô vô cùng xa lạ.
- Hẳn nhiên là thế, không thể khác được, - chàng nói, không nhìn Kitti.
Chàng cúi chào và định đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.