ANNA KARENINA - Trang 186

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chúa dạy: "Việc báo oán thuộc về ta, chính ta lại ra ân đền bù lại"

Chương 31

Khuôn mặt đầu tiên Anna trông thấy khi về đến nhà là cậu con trai. Mặc
cho nữ gia sư phản đối, chú bé cứ chạy vụt xuống thang gác, miệng kêu:
"Mẹ! Mẹ!" trong nỗi vui sướng cuống cuồng. Chạy tới bên mẹ chú đu ngay
lên cổ.
- Em đó bảo đúng là mẹ mà, - chú reo lên với nữ gia sư. - Em biết mà!
Nhưng con nàng, cũng như ông chồng, gợi cho Anna một cảm giác gần như
thất vọng. Nàng đó tưởng tượng con đẹp hơn trong thực tế.
Nàng đành quay trở về thực tại mà vui với đứa con trai vốn chỉ thế thôi,
không hơn không kém; tuy nhiên nó thật kháu khỉnh với mớ tóc búp, cặp
mắt xanh, đôi chân nhỏ, rắn chắc đi tất thật căng. Anna cảm thấy một niềm
vui gần như thể xác khi được nhìn mặt con, được nó vuốt ve, và một an ủi
tinh thần khi thấy lại cái nhìn đầy yêu thương trong trắng và tin cậy, và
được nghe những câu hỏi ngây thơ của nó.
Anna giở những quà của lũ con Doli gửi cho nó và kể cho nó nghe là ở
Moxcva có đứa con gái tên là Tania, và cô bé Tania này biết đọc, lại còn
dạy các em trai em gái đọc nữa.
- Thế con không ngoan bằng nó ư? - Xerioja hỏi.
- Với mẹ, thì không ai ngoan hơn con ở trên đời này cả.
- Con biết mà, - Xerioja mỉm cười nói.
Anna chưa kịp uống cà phê thì người nhà đó vào báo có nữ bá tước Lidia
đến. Nữ bá tước là một người cao lớn, mặt vàng bủng và bệnh hoạn, đôi
mắt đen, đẹp và tư lự. Anna mến bà ta nhưng hôm đó, lần đầu tiên nàng
như nhìn thấy tất cả các tật xấu của bà.
- Thế nào, bà chị thân mến, bà chị đó mang được cành ôliu về rồi chứ(1)? -
nữ bá tước Lidia Ivanovna vưa bước vào phòng đó hỏi ngay.
- Vâng. Xong xuôi cả rồi, nhưng không đến nỗi nghiêm trọng như chúng
mình tưởng đâu, - Anna trả lời. - Bà chị dâu(2) tôi thường hay quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.