ANNA KARENINA - Trang 257

thừa nhận là người ta có thể sống không ái tình, - ông ta nói, hiểu câu hỏi
của Levin theo ý riêng. Biết làm thế nào, mình vốn bẩm sinh như vậy! Quả
là cái đó chẳng làm hại gì mấy đến người khác mà lại đưa đến cho ta bao
nhiêu lạc thú...
- Thế nào, lại có chuyện gì mới đấy? - Levin hỏi.
- Phải, anh bạn ạ! Này, cậu biết cái loại đàn bà của Otxian(1) chứ...
những phụ nữ ta thấy trong mơ ấy... ấy thế mà những phụ nữ đó lại có thật
đấy... và họ thật đáng sợ. Cậu thấy không, đàn bà là một thứ luôn luôn mới,
càng nghiên cứu lâu càng thấy mới.
- Thế thì thà đừng nghiên cứu họ làm gì cả.
- Cứ nghiên cứu chứ! Một nhà toán học đã nói lạc thú không phải ở trong
việc khám phá ra chân lý, mà trong việc tìm tòi.
Levin im lặng nghe Oblonxki nói, nhưng dù cố gắng thế nào, chàng cũng
không sao đặt mình vào địa vị của bạn được, và cũng không hiểu nổi những
cảm xúc cùng cái thú vị mà ông ta tìm thấy trong việc nghiên cứu loại đàn
bà đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.