ANNA KARENINA - Trang 267

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 17

Xtepan Arcaditr lên gác, túi áo ních đầy giấy bạc mới (đó là tiền ứng trước
ba tháng của gã lái buôn trả cho ông). Công việc xong xuôi, ông đã có tiền
trong túi, cuộc đi săn kết quả mỹ mãn và Xtepan Arcaditr rất vui vẻ; cho
nên ông rất muốn xua tan nỗi buồn đã xâm chiếm bạn mình. Vào bữa ăn
tối, ông muốn chấm hết ngày đó cũng bằng cái thi vị của buổi sớm mai.
Levin quả đang bực bội và mặc dầu chàng rất muốn niềm nở và thân ái với
khách, nhưng không sao tự chủ được. Cảm giác say sưa khi biết tin Kitti
chưa lấy chồng bắt đầu xâm chiếm lấy chàng.
Kitti không lấy chồng, nhưng bị ốm, mà là ốm tương tư người đã rẻ rúng
nàng. Chàng thấy điều sỉ nhục đó như trực tiếp đụng chạm đến mình.
Vronxki đã rẻ rúng Kitti và Kitti đã rẻ rúng chàng, chính chàng, Levin đây.
Vậy Vronxki có quyền khinh bỉ Levin, đó là kẻ thù của chàng. Nhưng
Levin không nghĩ tới điều đó. Chàng chỉ mơ hồ cảm thấy ở đây có một cái
gì làm tổn thương đến mình, và giờ đây chàng không bực tức về điều đang
giày vò mình, mà bực tức về hết thảy mọi sự. Việc bán rừng khờ dại, cái
mánh khóe mà Oblonxki bị mắc lỡm ngay tại nhà mình, khiến chàng tức
tối.
- Thế nào, xong xuôi rồi chứ! - chàng hỏi, bước lại phía Xtepan Arcaditr
đang đi tới. - Anh muốn ăn tối chưa?
- Xin sẵn sàng. ở nông thôn mình ăn ngon miệng lắm. Tại sao cậu không
mời Riabinil ăn một chút.
- Kệ xác nó!
- Cậu đối xử với hắn lạ thật! Oblonxki nói. - Cậu cũng không thèm chìa tay
cho hắn bắt nữa. Tại sao vậy?
- Vì tôi không thèm bắt tay một đứa đầy tớ, mặc dầu một tên đầy tớ còn
đáng trọng hơn hắn trăm lần.
- Cậu thật là lạc hậu! Thế còn vấn đề hòa hợp giai cấp? Oblonxki nói.
- Xin chúc mừng sức khỏe kẻ nào khoái việc hòa hợp đó! Còn tôi, cái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.