ANNA KARENINA - Trang 278

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 20

Vronxki ở căn nhà gỗ kiểu Phần Lan rộng và sạch có vách ngăn đôi. Pet
rixki cũng ở trong trại với chàng. Khi Vronxki và Yasvin bước vào thì anh
ta còn ngủ.
- Dậy đi, ngủ thế đủ rồi, - Yasvin nói, ra sau vách và lay vai Pet rixki, đầu
tóc rối bù, mặt rúc vào gối.
Pet rixki bỗng quỳ dậy và nhìn quanh.
- Anh cậu có đến đây, - anh ta nói với Vronxki. - Ông ta đánh thức mình
dậy, ma quỷ bắt ông ta đi! Ông ta bảo sẽ quay lại, - rồi anh lại kéo chăn lên
và gieo mình xuống gối. - Kìa, để tớ yên nào, - anh nói, cáu với Yasvin
đang lật chăn ra. - Để yên nào! - anh quay lại và mở mắt ra. - Tốt hơn là
cậu bảo mình nên uống gì bây giờ: miệng mình đắng kinh khủng và...
- Rượu vốtka, không gì tốt hơn được nữa, - Yasvin nói giọng trầm trầm.
Teretsenco đem vôtka và dưa chuột ra cho chủ mày nhé! anh gọi to, rõ ràng
hài lòng được nghe thấy tiếng nói của chính mình.
- Rượu vôtka thật à? - Pet rixki hỏi, vừa nhăn mặt vừa dụi mắt. - Cậu cũng
uống chứ? Nếu cậu uống với mình thì đồng ý! Vronxki, cậu uống một chén
nhé? - Pet rixki nói, đứng dậy và cuốn tấm chăn kẻ vằn lên người. Anh ra
ngưỡng cửa, giơ hai tay lên và cất giọng hát bằng tiếng Pháp. "Ngày xưa có
ông vua ở Tuylơ..." Vronxki, cậu uống một chén nhé?
- Thôi, bước đi! - Vronxki nói, xỏ tay vào áo quân phục do gã hầu phòng
đưa cho.
- Cậu đi đâu đấy? - Yasvin hỏi. - Này, cỗ xe tam mã của cậu kia rồi, - anh ta
nói thêm khi thấy chiếc xe ngựa tiến lại gần.
- Đi đến chuồng ngựa và mình cũng cần gặp Brianxki để bàn về vấn đề
ngựa nữa, - Vronxki nói.
Vronxki quả có hứa đến gặp Brianxki, ở cách Petetrov mười dặm, và mang
tiền mua ngựa trả cho y; chàng hy vọng đủ thời giờ tới đó. Nhưng các bạn
hiểu ngay không phải chàng chỉ tới đó thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.