ANNA KARENINA - Trang 361

Chúng đang cày ruộng của ông: thế là chúng liền tháo ngựa ra và đuổi ngay
theo sau...
- Bác Fômich, bác thấy thế nào? Giờ nên hái cỏ chưa hay là hãy chờ đã?
- Biết thưa với ông thế nào đây? Chúng tôi thì chờ đến ngày lễ Thánh Pie
kia, nhưng còn ông thì bao giờ ông cũng hái sớm hơn. Nếu Chúa thương thì
cỏ sẽ tốt đấy. Gia súc cũng có đủ cái mà ăn.
- Bác có cho là sẽ đẹp trời không?
- Cái đó còn nhờ lượng Chúa. May ra thì có thể đấy.
Levin quay lại chỗ ông anh.
Cá không cắn câu, nhưng Xergei Ivanovitr không chút chán nản và xem
chừng còn rất vui là khác. Levin thấy ông đang bốc vì cuộc trò chuyện với
bác sĩ, vẫn còn hứng nói. Ngược lại, Levin muốn về nhà ngay để sai người
đi gọi thợ hái ngày mai đến và quyết định về vấn đề hái cỏ vẫn canh cánh
trong lòng.
- Ta về thôi, - chàng nói.
- Làm gì mà vội thế? Hãy ở lại lát nữa nào. Chú ướt hết rồi!
Chẳng câu được con nào nhưng ở đây, anh rất dễ chịu. Mọi thứ săn bắn,
câu cá đều có cái tốt là được tiếp xúc với thiên nhiên. Làn nước long lanh
mới đẹp làm sao! - ông nói. Những bờ nước trong đồng cỏ này làm anh nhớ
tới một câu đố, - ông nói tiếp. - Chú có biết không?
Cỏ nói với nước: "Chúng tôi đong đưa, chúng tôi đong đưa".
- Em không biết câu đố đó, - Levin trả lời, giọng ưu tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.