ANNA KARENINA - Trang 362

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 3

- Chú ạ, anh đang nghĩ về chú, - Xergei Ivanovitr nói. - Cứ theo lời bác sĩ
nói với anh thì những công việc xảy ra ở quận chú thật không ra thế nào.
Cái anh chàng đó, nó không ngốc tí nào đâu. Anh đã nói điều đó với chú rồi
và anh cần nhắc lại: chú không đi họp và nói chung chú xa lánh hội đồng tự
trị địa phương là sai lầm. Nếu người đứng đắn mà lảng trốn cả vào một xó
thì mọi cái sẽ hỏng bét. Chúng ta bỏ tiền ra nhưng tiền của chúng ta biến
thành lương bổng hết; rồi chẳng có trường học, chẳng có nhà phẫu thuật, nữ
hộ sinh, nhà bào chế; chẳng có gì hết.
- Tôi cũng đã thử rồi, - Levin khẽ trả lời miễn cưỡng. - Tôi không làm nổi!
Biết làm thế nào?
- Nhưng tại sao chú không làm nổi? Thú thực anh không hiểu đấy.
Anh không nghĩ là chú thờ ơ hay bất lực: thế thì có lẽ chỉ vì lười biếng
chăng?
- Mọi cái đó đều không phải. Tôi đã thử rồi và nhận thấy không thể làm
được gì, - Levin nói.
Chàng không để ý mấy đến lời ông anh nói. Nhìn sang thửa ruộng cày bên
kia sông, chàng thấy một chấm đen nhưng không nhận ra đó là viên quản lý
đang phi ngựa tới hay chỉ là con vật không người cưỡi.
- Tại sao chú không thể làm được gì? Chú đã thử một lần mà lần ấy, theo ý
chú, là thất bại, nên chú đành cam chịu à? Chú không biết tự ái ư?
- Tự ái ư? Anh nói gì tôi không hiểu, - Levin nói, cay cú vì những lời ông
anh. - Nếu ở trường Đại học, người ta bảo tôi không hiểu gì về tích phân
học, trong khi mọi người khác đều hiểu, chắc tôi sẽ tự ái đấy. Nhưng trong
trường hợp này, trước tiên phải tin rằng mình có khả năng nào đó đối với
loại công việc này và nhất là phải tin rằng mọi công việc đó đều rất quan
trọng.
- Thế thì sao? Chẳng đúng là như thế ư? - Xergei Ivanovitr nói, đến lượt
ông cay cú vì em trai cho việc ông quan tâm là phù phiếm và nhất là vì rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.