ANNA KARENINA - Trang 392

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 9

Daria Alecxandrovna, đầu chít khăn, ngồi giữa bọn trẻ vừa tắm xong tóc
còn ướt, sắp về tới nhà thì gã xà ích chợt nói:
- Có ai đang tới kia kìa; chắc là ông khách ở Pocrovxcoie.
Daria Alecxandrovna nhìn về phía trước và vui sướng nhận ra cái bóng
dáng quen thuộc của Levin, mặc áo choàng và đội mũ màu xám, đang đi
lại. Lần nào gặp chàng, bà cũng sung sướng, nhưng giữa lúc này, bà càng
vui thích được ra mắt với tất cả hào quang của mình. Không ai hiểu nổi vẻ
cao đẹp của bà hơn Levin.
Nhìn thấy bà, Levin tưởng như đang đứng trước cảnh hạnh phúc gia đình
tương lai chàng hằng mơ tưởng.
- Chị quả đúng là gà mái mẹ, Daria Alecxandrovna ạ.
- Chao! Tôi rất sung sướng lại được gặp anh! - bà nói và chìa tay cho chàng
bắt.
- Thế mà chị không báo tin cho tôi biết chị về đây! Ông anh tôi hiện đang ở
nhà tôi. Chính Xtiva viết thư báo tôi biết chị đang ở đây.
- Xtiva à? - Daria Alecxandrovna ngạc nhiên hỏi.
- Phải, anh ấy viết thư bảo chị đã về quê ở và cho rằng chị sẽ bằng lòng để
tôi giúp đỡ trong điều kiện có thể, - Levin nói. Vừa dứt lời, chàng bỗng
lúng túng và nín bặt, vừa tiếp tục lặng lẽ đi cạnh xe, vừa bứt những chồi bồ
đề đưa lên miệng nhấm nháp. Chàng nghĩ Daria Alecxandrovna ắt khổ tâm
khi phải nhờ người khác giúp đỡ những việc đáng lẽ là phận sự của chồng.
Quả thực Doli không ưa cái thói Xtepan Arcaditr hay đổ trách nhiệm gia
đình lên đầu người khác. Và bà đoán ngay Levin cũng hiểu điều đó. Bà
thầm cảm ơn thái độ tế nhị và trực giác của chàng.
- Tôi hiểu đó là cách anh ấy nhắn rằng chị đang muốn gặp tôi và tôi rất lấy
làm sung sướng. Nhưng tôi chắc chị thể nào cũng bỡ ngỡ ở chốn nông thôn
này; nếu cần, tôi xin sẵn sàng giúp chị, - Levin nói.
- ồ, không, - Doli nói. - Thời gian đầu thì cũng có khó khăn đấy, nhưng bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.