ANNA KARENINA - Trang 461

khác được, vì nếu lơ là thì chàng sẽ không đủ tiền trả công thợ), còn nông
dân thì chỉ mong tiếp tục làm việc nhẩn nha và thoải mái như thói quen sẵn
có. Quyền lợi chàng yêu cầu mỗi người làm công phải làm việc nhiều nhất,
không để mất thời giờ, đòi hỏi họ cố đứng làm gãy máy gieo, bừa, máy
đập, đòi hỏi họ phải suy nghĩ trong công việc mình làm; nhưng phía người
làm công thì chỉ thích làm việc thoải mái nhất, đôi lúc dừng lại nghỉ ngơi,
và nhất là không phải suy nghĩ hoặc lo lắng gì cả. Mùa hè năm đó, mỗi
bước Levin đều vấp phải trở ngại đó. Chàng sai họ gặt những cánh đồng cỏ
tam điệp xấu bị cỏ dại tràn lấn, không gieo giống được, để làm thức ăn cho
gia súc, họ lại vin vào lệnh của quản lý đi cắt cỏ tam điệp làm giống tốt
nhất rồi lựa lời an ủi chàng bằng cách bảo đảm là gia súc ăn cỏ khô đó rất
tuyệt; nhưng chàng biết nguyên do chỉ vì cánh đồng đó dễ cắt hơn. Chàng
vừa mua cái máy đảo cỏ, thì lập tức bị đánh gãy, vì gã mugich chán ngấy
không muốn ngồi trên ghế trong khi cánh quạt máy cứ quay trên đầu hắn.
Và họ nói: "Ông đừng lo, bọn đàn bà sẽ đảo cỏ khô ngay thôi". Cày đâm
mất tác dụng vì công nhân không buồn ấn cho lưỡi cày ngập sâu nên lực bị
hao, làm mệt ngựa và hỏng đất; thế mà họ còn bảo Levin đừng lo! Ngựa
giẫm nát cả ruộng lúa, vì không ai chịu canh đêm; nông dân bày ra cách
gác luân phiên, mặc dầu có lệnh cấm làm như vậy và Vanka, sau khi làm
việc cả ngày mệt nhoài lăn ra ngủ mất. Hắn chỉ cáo lỗi bằng một câu gọn
lỏn: "Ông muốn làm gì tôi thì làm!". Ba con bê cái tốt nhất lăn ra chết vì bị
thả vào đồng cỏ tam điệp mới dâm lại, mà không cho nước uống; chẳng ai
chịu tin là cỏ tam điệp làm chúng chết trương, trái lại để an ủi Levin, họ kể
là một người láng giềng, trong có ba hôm, chết mất trăm mười hai con. Tất
cả những cái đó không do ác ý mà ra. Trái lại, Levin biết họ yêu chàng, họ
thấy chàng giản dị (đó là lời khen quý báu nhất); nhưng chỉ vì nông dân
muốn làm việc vui vẻ, vô tư lự và cũng vì quyền lợi của chủ chẳng những
hoàn toàn xa lạ, không thể hiểu được, mà còn không tránh khỏi đối lập với
quyền lợi riêng của họ. Từ lâu, Levin đã cảm thấy mọi người không bằng
lòng cách quản lý sản xuất của mình.
Chàng cảm thấy thuyền đắm dần mà không tìm ra nước rỉ vào chỗ nào, có
lẽ vì chàng cứ cố tự dối mình (nếu mất hết ảo tưởng thì chàng sẽ không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.