ANNA KARENINA - Trang 459

Nhưng vì tôi quá kính trọng dĩ vãng của cô và quá coi khinh cái hiện tại,
nên lời tôi nói không thể hiểu theo cái nghĩa cô gán cho nó.
Anna thở dài và cúi đầu.
- Vả lại, tôi thực không hiểu, - ông hăng lên nói tiếp, - tại sao một người
đàn bà độc lập như cô, không ngần ngại báo cho chồng biết rõ mình bội bạc
và không hề thấy đó là tội lỗi, lại áy náy về chuyện làm tròn bổn phận với
chồng.
- Alecxei Alecxandrovitr! Ông muốn gì tôi kia chứ?
- Tôi muốn không bao giờ gặp gã đàn ông đó ở đây. Tôi muốn cô xử sự thế
nào để cả ngoài xã hội lẫn bọn đầy tớ đều không thể dị nghị về cô... Tôi yêu
cầu cô không được gặp hắn nữa. Tôi tưởng thế cũng không phải là đòi hỏi
quá đáng. Để bù lại, cô có thể hưởng quyền lợi của một người vợ lương
thiện mà không phải làm nghĩa vụ của mình. Điều tôi cần nói với cô tóm lại
chỉ có thế thôi. Bây giờ đến lúc tôi phải đi rồi. Tôi không ăn ở nhà.
Ông đứng dậy và ra cửa. Anna cũng đứng dậy theo. Ông nghiêng mình
không nói gì và nhường nàng ra trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.