ANNA KARENINA - Trang 550

- Anh chàng Turôpxưn có cái cười thật hồn hậu! - Levin vừa nói vừa thân
ái nhìn đôi mắt ươn ướt và thân hình vị khách trẻ đang cười rung lên.
- Anh quen anh ấy lâu chưa? - Kitti hỏi.
- Ai mà không biết anh ta.
- Thế mà em lại thấy anh coi anh ta là người xấu.
- Không xấu nhưng vô vị.
- Anh lầm rồi! Và xin anh hãy mau mau thay đổi ý kiến đi, - Kitti nói.
- Cả em nữa, trước đây em cũng có ý nghĩ rất xấu về anh ta, nhưng anh ta
thật là một thanh niên ưu tú, đáng yêu. Thật là một tấm lòng vàng.
- Làm sao cô biết được?
- Chúng em chơi với nhau rất thân. Em rất hiểu anh ta. Mùa đông năm
ngoái, ít lâu sau khi... sau hôm anh đến chơi, - nàng nói, vẻ phạm lỗi đồng
thời với một nụ cười tin cẩn, - các cháu con chị Doli bị sốt phát ban và một
hôm, anh ta đến thăm. Anh tưởng tượng xem, - nàng thì thầm nói tiếp, -
anh ta thương chị ấy quá và đã ở lại giúp chị chăm sóc các cháu. Anh ấy đã
ở nhà này ba tuần lễ và trông nom lũ trẻ như là vú bõ của chúng.
- Em đang kể cho anh Conxtantin Dimitrievitr nghe chuyện Turôpxưn săn
sóc các cháu hồi chúng bị sốt phát ban, - nàng cúi về phía bà chị nói.
- Phải, anh ấy tốt lắm! - Doli nói, mắt liếc nhìn Turôpxưn (anh chàng cũng
cảm thấy người ta đang nói về mình) và thân ái cười với anh ta. Levin nhìn
Turôpxưn thêm lần nữa và lấy làm lạ sao đến tận giờ mình vẫn đánh giá
thấp cái nét đáng yêu của con người ấy.
- Xin lỗi, tôi sẽ không bao giờ nghĩ xấu về ai nữa! - chàng vui vẻ nói.
Chàng đã thành thật nói lên điều mình cảm thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.